- Tiêu Viêm.
Tiểu Y Tiên kinh ngạc nhìn người thanh niên đứng trên hẽm núi bên cạnh. Một lát sau thì trên khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt của nàng xuất hiện một nụ cười tuyệt mỹ. Đó là nụ cười khi mà đang gặp tai nạn, đang trong sự tuyệt vọng thì đột nhiên lại có hi vọng thật lớn đến với mình, một nụ cười xinh đẹp đến động lòng người.
Ánh mắt Băng Nguyên âm trầm nhìn vào Tiêu Viêm, âm thanh lạnh băng như đến từ dưới cửu u hoàng tuyền truyền đến:
- Tiểu tử, ngươi dám phá hỏng đại sự của Băng Hà cốc ta?
Vừa rồi hắn có đảo mắt qua thì liền phát hiện có mấy chục đệ tử Băng Hà cốc ở hẽm núi chung quanh bị mất đi, mà trong không khí lại có một mùi máu tươi nồng đậm, hiển nhiên những đệ tử mất tích đó đã bị chôn trong tay người này. Sự việc diễn ra như thế làm cho Băng Nguyên cực kỳ nổi giận, một cỗ sát khí vô cùng nổi lên trong mắt hắn, ánh mắt vô cùng dữ tợn nhìn Tiêu Viêm.
Cảm thụ được ánh mắt dữ tợn của Băng Nguyên, Tiêu Viêm cũng chỉ cười, hờn hợt nói:
- Người của Băng Hà cốc, quả nhiên chẳng phải thứ tốt lành gì.
- Một tên nhất tinh Đấu Tông mà cũng dám làm càn trước mặt Băng Hà cốc ta, người trẻ tuổi bây giờ quả nhiên ngày càng liễu lĩnh.
Nghe thấy lời này của Tiêu Viêm, Băng Nguyên lại giận quá mà cười lên. Trong tiếng cười tràn đầy sát ý nồng nặc:
- Lão phu mặc kệ gnuowi có lai lịch gì, nhưng phải nói cho ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/720979/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.