Theo thói quen kín đáo thi triển Tam Thiên Lôi Động, Tiêu Viêm thuận lợi né tránh công kích của đầu Lôi Thú kia. Song khi thân hình mới dừng lại, Lôi Thú kia cảm ứng được liền ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ. Bốn vó hung hăng chà đạp mặt đất, từng cái khe lan tràn xuất hiện. Thân hình lần nữa hoá thành tia chớp bắn thẳng về phía Tiêu Viêm.
"Hừ!"
Bị mấy lần Lôi Thú này dây dưa, trong mắt Tiêu Viêm xẹt lên chút sắc lạnh. Một chiêu này hẳn là sát chiêu của Hồng Thần rồi. Uy lực đích xác không yếu, sợ rằng cũng là đấu kỹ Địa giai, bất quá cần phải có tinh huyết dẫn dắt. Kể ra mà nói chiêu này thi triển ra, hắn cũng sẽ lâm vào trạng thái suy yếu. Nói cách khác hắn bây giờ đã không còn lực tái chiến, chỉ cần Tiêu Viêm có thể giải quyết Lôi đấu khí biến thành đầu Lôi Thú này, như vậy trận giao phong này Hồng gia liền thất bại, kết cục phải hạ màn.
Vội bước lên vài bước trên mặt đất, hai tay Tiêu Viêm nhanh chóng kết ấn. Từng đạo tàn ảnh tung bay làm cho người ta hoa cả mắt. Theo từng cái thủ ấn kết động, một luồng ánh sáng xanh biếc cũng nhanh chóng xuất hiện trong lòng bàn tay.
Thủ ấn kết động cùng lúc trước mặt kình phong mãnh liệt lần nữa đánh tới, mơ hồ còn kèm theo tiếng sấm vang.
Tiêu Viêm nhướng mày, cước bộ liền lui lại. Trong miệng cũng nhanh chóng khẽ ngâm tới cuối cùng giống như con cóc. Đột nhiên một đạo sư ngâm hổ gầm kinh thiên động địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/720871/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.