Nhìn thấy hai mắt của Tiêu Viêm đột nhiên trở nên nóng bỏng, Tô Thiên dường như hiểu được suy nghĩ hiện tại trong lòng hắn, nhìn hắn khoát tay áo, ý tứ bảo hắn hãy bình tĩnh không được nóng vội.
"Thiên lão, trước tiên ngài hãy nghỉ ngơi một chút đi, hẳn là Bách lão sẽ trở về ngay thôi." Ánh nắng trên bầu trời chiếu qua, lúc trước, đám cường giả Ma Viêm cốc kia, trong đó có Hàn Phong cùng nhau chạy đi, vì vậy giờ phút này, trên bầu trời rộng lớn vô cùng thoáng đãng, bộ dáng yên lặng hoàn toàn trái ngược với trận đại chiến kinh thiên động địa diễn ra trước đó, lúc này, Tô Thiên đang phiêu phù trên bầu trời nhìn Thiên lão cười nói.
Nghe hắn nói như vậy, Thiên lão cũng không hề cự tuyệt, khẽ gật đầu, sau đó cước bộ đạp nhẹ như không, chậm rãi đáp xuống mặt đất, sau đó đám người Tiêu Viêm, Tô Thiên theo sát bên cạnh hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hạ xuống trong nội viện, đã sớm có các trưởng lão đem các học viên còn đang hoảng sợ giải tán đi, đám người Tiêu Lệ vẫn còn đang chờ đợi ở phía dưới, nhìn thấy liền tiến lên nghênh đón, ánh mắt vô cùng lo lắng nhìn lướt qua trên người Tiêu Viêm, sau đó vội vàng hỏi thăm: "Không có chuyện gì chứ?"
"Không có chuyện gì cả, nhị ca, vị này là Thiên lão của nội viện, lúc trước nếu không có người ra tay xuất thủ, ta thực sự đã gây ra đại họa rồi." Tiêu Viêm cười cười chỉ tay về phía Thiên lão, lời nói rất thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/720800/chuong-886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.