Dàn xếp xong mọi việc của Bàn Môn. Tiêu Viêm cũng hoàn toàn yên tâm, bởi vì Tiêu Lệ bên kia chiêu tập nhân thủ còn cần một khoảng thời gian, sở dĩ hắn hoàn toàn an tâm nên cũng chưa rời đi Nội Viện.
Tin tức Tiêu Viêm sắp rời đi cũng không có loan truyền ra ngoài, bởi vì đám người Ngô Hạo biết, một khi tin tức này truyền tới tai mọi người trong Bàn Môn sẽ khó tránh khỏi làm cho rất nhiều người mất tinh thần. Dù sao Tiêu Viêm thường xuyên mất tích, mấy tháng trời không thấy mặt là chuyện cực kỳ bình thường, bởi vậy che dấu cũng thật dễ dàng, đợi ngày sau lúc thời cơ thích hợp thì đem tin tức này công bố ra ngoài, như thế có lẽ sẽ tốt hơn.
Thời gian sau đó, Tiêu Viêm liền an tâm đợi tại Nội Viện Bàn Môn, bỗng nhiên hứng khởi trước mặt mọi người ra tay luyện chế một ít đê giai đan dược, song khi hắn chuẩn bị tiến hành lại làm cho thành viên Bàn Môn vây xem, mà mỗi một lần hắn động thủ luyện chế đan dược, đều đưa tới vô số người quan khán. Tuy nói hiện giờ Bàn Môn đã chiêu mộ Luyện Dược Sư số lượng cũng có quy mô không nhỏ, nhưng đối với vị Tiêu Viêm học trưởng được mệnh danh là đệ nhất Luyện Dược Sư tại Nội Viện. Cho dù là Luyện Dược Sư ở Bàn Môn cũng ôm lòng hiếu kỳ rất lớn, dù sao rất nhiều tân sinh cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy cái năm Tiêu Viêm cùng "Dược Bang" thủ lĩnh tỷ thí, làm người ta khen không dứt miệng về trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/720576/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.