Từ trong phòng Lưu trưởng lão đi ra, Tiêu Viêm cùng Hách trưởng lão nhìn nhau liếc mắt một cái, không khỏi cùng bật cười
"Lần này đa tạ Hách trưởng lão rồi. " Tiêu Viêm đến gần thấp giọng nói: "Ngày sau, Tiêu Viêm tất nhiên sẽ có hồi báo. "
"Ha Ha, giờ thì khỏe rồi, tên gia hỏa mất đi thứ này, sau này khỏi phải ở trước mặt chúng ta mà khoe khoang khoác lác. Đôi tai của chúng ta cũng có thể thanh tịnh một chút. " Hách trưởng lão cười cười phất phất tay, bất quá xem biểu tình trên khuôn mặt, tựa hồ câu nói của Tiêu Viêm lúc trước, vẫn như cũ làm hắn có chút cao hứng, dù sao đã kiến thức qua luyện dược thuật của Tiêu Viêm, hắn sớm đã có ý kết giao, có thể làm cho một gã ngũ phẩm Luyện Dược Sư nợ một cái không lớn không nhỏ nhân tình, đã làm cho hắn rất là vừa lòng.
Hai người vừa nói vừa cười đi ra khỏi mảnh đất tĩnh mịch trưởng lão cư trú, bởi vì Hách trưởng lão phải đi về coi chừng dược khố, Tiêu Viêm cũng cần phải trở về Bàn Môn, cho nên hai người tại một ngã rẽ mà chia tay nhau
Đứng ở ngã rẽ nhìn bóng lưng Hách trưởng lão biến mất, Tiêu Viêm thở ra một hơi, vui sướng trong lòng nhịn không được hiện lên trên khuôn mặt, hiện giờ đồ vật cần thiết đã hoàn toàn đầy đủ, liền có thể bắt đầu luyện chế, nhưng mà địa linh đan là lục phẩm đan dược. Lấy thực lực của hắn hiện giờ, chỉ có thể luyện chế một ít ngũ phẩm đan dược bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/720447/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.