Nam tử xuất hiện trong sân có dáng người cao lớn, so với đám người Nghiêm Hạo thì không chênh lệch nhiều. Cả người hắn khoác áo vải, khuôn mặt kiên nghị, lông mi dày, sau lưng gác chéo một cây trọng thương màu đen, dài bằng chiều cao của hắn. Cây thương mày đen này so với bất cứ cây thương nào Tiêu Viêm đã gặp trước đó đều to hơn. Người cùng thương giống nhau, cơ hồ đều toát ra một khí phách sắc bén.
Người này vừa xuất hiện, nhân vật chính trong sân tựq hồ đã chuyển vai sang cho hắn. Hơi thở sắc bén cỡ này dù ở bất cứ nơi nào cũng không có ai dám khinh thường.
Ấn tượng ban đầu mà nam tử trước mặt này để lại trong Tiêu Viêm có thể dùng 2 chữ để hình dung: Khí phách!
Cho dù là dáng người, diện mạo hay thậm chí cả trọng thương sau lưng đều tràn ngập một mùi vị giống nhau. Mà loại khí tức này, bên trọng nội viện chỉ có thể thuộc về một người. Đó là bài danh đệ tam cường bảng: Phách Thương Liễu Kình!
Nam tử này xuất hiện liền khiến bên trong Thi đấu tràng chìm vào trong yên lặng. Những ánh mặt từ trên khán đài chiếu xuống đều mơ hồ mang theo một tia kính sợ. Đối với loại cường giả được liệt dạng đứng đầu trong viện này, người có thể cùng hắn chính diện đối thoại cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nam tử liếc nhìn Tiêu Viêm một cái, rồi lại lườm lườm Bạch Trình đang ngất ở cách đó không xa, tiếng nói hùng hồn, trầm thấp, nhàn nhạt vang lên:
- Không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/720438/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.