Đi ra cửa tháp. Ánh mặt trời ấm áp buông xuống. Làm cho người đã ở bên trong tháp 5 ngày như Tiêu Viêm thậm chí có loại cảm giác muốn nằm lăn trên mặt đất không muốn nhúc nhích. Bàn tay che che trước mặt, ánh mắt Tiêu Viêm xuyên qua khe hở ngón tay nhìn xa xa xanh thẳm khoảng không. Không khỏi dùng sức hít mạnh một hơi không khí mới mẻ. Tại trong Thiên Phần Luyện Khí tháp tu luyện. Cố nhiên có thể làm cho người ta tốc độ tăng tiến cực nhanh. Chỉ là. Cái loại u ám trong đó, cũng thật sự quá mức áp bách lòng người
Cao tầng nội viện đã nghĩ đến điều này. Cho nên đã tạo một vệt sáng nhu hòa bên trong tháp để làm mất đi vài phần âm u. Nhưng mà bất kể thế nào. Tháp vẫn thủy chung là tháp. Bất luận tia sáng chiếu vào lớn bé ra sao. Đối với một người mà nói, đích xác giống như một cái lồng giam. Chỉ có tại bên ngoài này. Nhìn bầu trời rộng lớn, mới cảm nhận được tâm tình thoải mái.
" Khó trách nội viện nghĩ cách cấm đệ tử ở lại trong tháp quá lâu. Nguyên lai là, nếu ở trong đó quá lâu. Thật sự sẽ làm tâm lý của người ta xuất hiện dị biến" nói thì thầm một tiếng. Tiêu Viêm bước chân về phía trước. Theo lộ tuyến chậm rãi đi tới khu vực Bàn môn.
"Bốn ngày không đi ra không biết Huân nhi các nàng như thế nào. Chắn hẳn là không xảy ra sự tình gì....". Trong lòng hiện lên ý nghĩ này. Tiêu Viêm không tự chủ được bước nhanh hơn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/720388/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.