Trường thương dừng lại trước mặt Lăng Bạch không thu hồi. Nhìn khuôn mặt đối phương có chút cứng nhắc, Bạch Sơn khóe miệng gợn lên chút đắc ý, hơi nghiêng đầu, giương mắt đem mục quang quét về hướng Tiêu Viêm, nhìn thấy bên cạnh gần đó Tô Tiếu cùng ba vị lão sinh Nội Viện ngã xuống, đắc ý nơi khóe miệng không khỏi dần giảm đi, một chút lãnh ý cùng ghen tị không nhịn được lóe lên trong mắt. Hắn tính tình cao ngạo, cực kì không thích loại cảm giác bị người vững chãi đè đầu này. Trước kia ở Ngoại Viện, hắn hoàn toàn xứng đáng là nhân vật phong vân, nhận ánh mắt tôn sùng của tất cả học viên. Mà loại đãi ngộ này sau khi Tiêu Viêm xuất hiện liền ầm ầm tan vỡ. Cảnh này khiến hắn lòng dạ cũng không mấy rộng rãi, đối với Tiêu Viêm không có chút hảo cảm nào.
Mặc dù đi một đoạn đường này, hắn theo Tiêu Viêm đạt được không ít chỗ tốt, nhưng trong lòng hắn kiên trì cho rằng, đây gần như là có qua có lại mà thôi, Tiêu Viêm đơn giản là cũng muốn nhờ lực lượng của hắn, lão sinh nội viện thường chỉ dùng Hỏa Năng cho chính mình mà thôi. Trong lòng Bạch Sơn, chưa bao giờ thật sự xem hắn là đội trưởng gì đó. Đây chỉ là một màn giao dịch với nhau mà thôi.
"Mà người thắng lớn nhất trong giao dịch, chính là hắn." Ánh mắt đảo qua một vài tân sinh, Bạch Sơn từ trong mắt họ nhìn ra kính ý cùng sùng bái đối với Tiêu Viêm. Hiển nhiên, sự táo bạo của Tiêu Viêm dám cùng đội ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/720356/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.