Từ khi Tiêu Viêm nhận thức đàn bà thì sợ rằng chỉ có Nhã Phi ở Ô Thản Thành mới có thể so sánh.
" Cục cục.." Nhìn nữ nhân xinh đẹp này. Yết hầu Tiêu Viêm hơi di động một chút, bàn tay chậm rãi khẽ véo trên đùi, sự đau đớn kịch liệt làm cho Hắn hồi phục sự thanh tỉnh, ánh mắt đảo qua nữ tử bên cạnh hồ nước, ở dưới hồ nước trong suốt, một cái đuôi rắn màu xanh, hơi đong đưa, làm phóng thích ra một cỗ hấp dẫn.
" Xà nhân…" Nhẹ nhàng than một tiếng, Con mắt Tiêu Viêm híp lại, trên khuôn mặt bao trùm sự kinh sợ, Bởi vì Hắn phát hiện, lấy linh hồn cảm giác, dĩ nhiên không thể dò xét thực lực của nữ nhân trước mặt là có cấp bậc gì.
" Phiền toái..Nữ nhân này ít nhất là Đấu linh, thậm chí là Đấu vương cường giả " Nuốt một ngụm nước bọt, mơ hồ đoán được thực lực của nữ nhân, Tiêu Viêm Đang định lựa chọn rút lui, đột nhiên, Nữ nhân trong hồ đem đem ánh mắt hướng về chỗ Tiêu Viêm ẩn dấu, Tiêu Viêm trong lòng thoáng kinh hãi, trong lòng lắp bắp kinh hãi nói:" Có Dược lão che dấu hơi thở, Nàng làm sao có thể phát hiện ra Ta?"
Xà nữ trong hồ quyến rũ,giống như xuân thủy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào phương vị của Tiêu Viêm, một lát sau, lấy bàn tay nhỏ nhắn chem môi cười nói:" Tiểu tử loài người kia, chiếm tiện nghi của Tỷ tỷ, bây giờ lại muốn đi sao?"
Vừa dứt lời, cánh tay nhỏ nhắn của Xà nữ vỗ lên mặt hồ, một đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/720117/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.