Nhìn đám dong binh tụ tập càng lúc càng nhiều ở trước đại viện, Tiêu Viêm mỉm cười, thản nhiên đối bước vào đối mặt với mọi người.
"Xin lỗi, ta đến là để phá phách!"
"Tiểu tử, có khí phách!"
Nhìn cử chỉ của Tiêu Viêm, Mục Xà giận quá hóa cười, bàn tay vung lên, cánh của đại môn vốn đã bị nghiền nát lần nữa lại bị một đạo công kích màu đen oanh đến, ầm một tiếng, hoàn toàn bị phá hỏng.
Sau đó, ngày càng có nhiều thành viên của Lang đầu dong binh đoàn xuất hiện, vẻ mặt hung tợn vây Tiêu Viêm lại. Vũ khí trong tay dưới ánh nắng mặ trời chiếu rọi phản xạ ánh sáng lạnh lẽo.
Nhìn mấy chục tên dong binh xung quanh, Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu.
"Đừng hi vọng ta sẽ cùng chơi với ngươi cái trò đơn đấu. Ta chỉ cần dùng phương pháp an toàn nhất mà hoàn toàn giải quyết ngươi là được!" Đôi mắt nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, Mục Xà cười lạnh nói.
Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng gật đầu đồng ý. Mục Xà có thể trở thành đoàn trưởng Lang đầu dong binh đoàn, đích xác không phải là tên ngu xuẩn hay khinh xuất. Nếu đổi lại là mình,ở dưới tình huống này cũng sẽ không lựa chọn cái phương pháp gì gọi là đơn đả độc đấu. Thế giới này tuyệt không có cái gì công bình, mặc kệ ngươi dùng phương pháp ti tiện nào, chỉ cần thuận lợi đạt đến mục tiêu, vậy đó chính là biện pháp tốt nhất. Thắng làm vua thua làm giặc, đối với chuyện này Tiêu Viêm vô cùng hiểu rõ.
"Động thủ, giết hắn!" Không nói nhảm nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/720062/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.