Tiêu Viêm từ trong hôn mê thức tỉnh lại, nhưng là mơ hồ cảm giác được, một đôi ngọc thủ ôn nhuận đang quấn ngang hông mình, hơn nữa đầu mình tựa hồ như đang dựa vào vật gì đó, trọng yếu nhất là, phía sau lưng hắn có hai luồng nhu nhuyền mềm mại đang gắt gao áp súc..
Trong lòng chậm rãi thanh tỉnh lại, miệng có cảm giác mát lạnh, một dòng nước lạnh có chút thô lỗ đỗ vào miệng hắn, bởi vì kỹ thuật đổ nước của người này không được tốt lắm, làm cho lỗ mũi của Tiêu Viêm, cũng có không ít nước
"Khụ Khụ khụ "Nhãn đồng đột nhiên mở ra, Tiêu Viêm vội vàng cúi đầu kịch liệt ho khan, sau một lúc lâu, sắc mặt đỏ hồng mới dần bình thường trở lại, nhìn vẻ mặt có chút ngẩn ngơ của Vân Chi, tay đang bưng chén nước ở phía sau, khóe miệng hơi co quắt, cười khổ nói: "Ngươi cố tình làm ta sặc chết phải không?"
Nghe vậy, Vân Chi khuôn mặt thoáng hiện lên vẻ xấu hổ, đây là lần đầu tiên nàng chiếu cố nhân, đạt được hiệu quả này, tựa hồ rất không tồi rồi
Buông chén nước trên tay xuống, Vân Chi mỉm cười hỏi: "Không việc gì chứ?"
"Không sao cả " Lắc đầu, Tiêu Viêm khẽ xoa trán, nói: "Hoàn hảo chỉ là một đầu nhị giai ma thú, nếu là tam giai, chỉ sợ ta thật sự không quay về được "
"Xin lỗi, ta quả thực không muốn việc này xảy ra "Có lẽ do thực lực tạm thời bị phong ấn, trong mấy ngày gần đây, Vân Chi mở miệng xin lỗi nhiều hơn so với bình thường, việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/720049/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.