"Đoàn trưởng, Mạc Vân đã mời vị tiền bối kia đến dong binh đoàn chúng ta rồi!"
Nghe vậy, người trung niên ở trong tòa nhà thoáng "Đằng" một phát đứng lên hỏi lại: "Ngươi xác định?"
"Đoàn trưởng, ta xác định. Bọn họ còn cách nơi này một dặm!"
"Sững sờ gì nữa, còn không nhanh chuẩn bị theo ta ra ngoài nghênh đón a!"
"A, à, đúng, chúng ta đi chuẩn bị!"
"Tiền bối, cái sân nhỏ đằng trước chính là tổng bộ Hắc Lang dong binh đoàn chúng ta!" Mạc Vân chỉ chỉ về cái sân phía trước, cười ha hả nói.
"Ừm, vậy thì vào trong bái phỏng đoàn trưởng quý đoàn đi!"
"Haha, Mạc Vân, ngươi mời tiền bối đến sao không truyền tín báo trước cho ta? Ta phải hảo hảo chuẩn bị một phen nghênh đón tiền bối đến a." Hai người chưa đi vào sân thì đã nghe một âm thanh luống cuống vang lên.
"Haha, đoàn trưởng hơi quá, là ta mạo muốn đến đây, kính xin đoàn trưởng chớ trách tội!"
"Đâu có, đâu có, tiền bối ngài có thể đến nơi này đã là cho ta mặt mũi lắm!"
"Trình đoàn trưởng trịnh trọng quá rồi, hãy cứ gọi ta là Viêm Kiêu, không cần phải xưng hô tiền bối như trước."
"Haha, cũng tốt. Vậy ta đây tựu xưng một tiếng lão ca rồi. Viêm huynh đệ, mời vào trong. Đêm nay chúng ta không say không về!"
"Trương Trác, yến hội đã chuẩn bị xong chưa?"
"Dạ, đã xong!"
"Các vị huynh đệ, mời ngồi. Viêm Kiêu huynh, thỉnh."
Tiêu Viêm cũng không khách sáo, trực tiếp ngồi thẳng xuống.
"Các vị huynh đệ, vị này chính là Viêm Kiêu, là người đã cứu năm thành viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung-hau-truyen/208999/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.