Khóe miệng Tiêu Viêm hiện lên tiếu dung, nhàn nhạt : “Chiến đấu vừa mới bắt đầu, đã rất lâu không được chiến đấu như thế, Hùng Nguyên sư huynh, không có gì đáng ngại, trong lúc luận bàn bị thương là chuyện rất bình thường."
Mộc Phong trợn mắt há hốc mồm, hắn cho tới bây giờ chưa từng gặp qua, kẻ nào ngoan cường như Tiêu Viêm, không, có thể nói là kẻ ngu ngốc, biết rõ rằng chính mình không địch lại còn muốn liều chết, nếu như mình sử dụng toàn bộ thực lực sợ là Tiêu Viêm liền phải thổ huyết mà chết.
Ngay lúc này Tiêu Viêm quát lên.
Tịch diệt hỏa liên!
Vô số dị hỏa kỳ dị từ trong thân thể Tiêu Viêm bay ra, từng cái bắt đầu dung hợp. Nhìn thấy một màn quỷ dị này, người xung quanh đều kinh hãi không thôi. Tại Đấu Đế đại lục này, chỉ có luyện dược sư mới có năng lực ngưng tụ hỏa diễm, vì sao lại dung hợp nhiều hỏa diễm với nhau như vậy, hơn nữa một người tại sao lại có nhiều hỏa diễm đến thế?
Luyện dược sư?
Thiên Minh Cốc đệ tử tràn đầy kinh ngạc. Luyện dược sư trên phiến đại lục này, mười phần hiếm thấy, mà vật hiếm thì quý, cho nên mỗi vị luyện dược sư, địa vị mười phần hiển hách, không ai dại dột đi trêu chọc một vị luyện dược sư, trừ khi hắn là đồ đần. Lúc này Mộc Phong trong lòng cuồng vọng, vì vậy thu liễm đi rất nhiều.
Tiêu Viêm từ khi đạt được Đà Xá Cổ Đế truyền thừa, hiện tại dung hợp dị hỏa đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung-chi-vo-thuong-chi-canh/2511061/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.