Tiêu Viêm vừa tiến vào trong Tử Thần Hư Linh tháp, mùi vị quen thuộc đập vào mặt, quang mang bên người chấn động, Trạm lão xuất hiện tại bên cạnh Tiêu Viêm.
Đế phẩm đan dược, ta mấy ngàn năm chưa từng thấy qua, không nghĩ đến bây giờ vẫn còn đan dược cấp thấp như vậy.” Tiêu Viêm luyện dược Trạm lão tự nhiên cũng biết, thở dài một hơi nói.
“Cấp bậc quá thấp sao?”
“Tiền bối cũng là luyện dược sư?” Tiêu Viêm chân mày nhíu lại, có chút nghi hoặc .
Trạm lão nhìn thoáng qua Tiêu Viêm, khẽ hừ một tiếng, có chút ngạo khí mang theo khinh thường: “Luyện dược sư? thá gì?! Các ngươi gọi là cao giai đan dược trong mắt của ta cái rắm cũng không bằng, gì mà Đế Nhị Phẩm, Đế Tam Phẩm, đều là đồ bỏ đi”.
Tiêu Viêm nghe vậy, không khỏi vội ho một tiếng, đối với Trạm lão nói như thế ngược lại là không nói gì thêm, nhẫn nhịn Trạm lão một chút, thân phận Trạm lão chính mình cũng không rõ, Tiêu Viêm cũng vô pháp dò xét được khí tức Trạm lão, những đều này khiến hắn có chút hoài nghi, chợt hỏi: “Vậy tiền bối là thứ gì?”
“Ách... Hắc hắc, ta là thứ gì ta cũng không nhớ ra được, dù sao trong trí nhớ của ta luyện dược sư chính là thứ bỏ đi, chờ người lên đến tầng thứ ba, ta tin tưởng người sẽ hiểu, Tiêu Long tiên tổ của ngươi, cũng chỉ là thứ thấp kém thôi.”
“Tầng thứ ba?”
Tiêu Viêm nghe vậy, hồi tưởng lại một chút, Tử Thần Hư Linh tháp chia làm hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung-chi-vo-thuong-chi-canh/2511007/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.