Yêu hồ bởi vì bản thân đang bị trọng thương, đối với công kích của Tiêu Viêm cường hãn như thế, căn bản không có cách nào né tránh, thân thể khổng lồ bị Tiêu Viêm đánh bay đi. Thế nhưng dường như nó cũng không bị ảnh hưởng nhiều, trong nháy mắt liền đứng lên, tuy vậy trong đôi mắt huyết hồng lại lóe ra một tia cực kì đau đớn.
Nhận một kích toàn lực của Tiêu Viêm, lúc này miệng vết thương ở bụng yêu hồ lập tức lại vỡ ra, máu tươi như là nước chảy, khiến mảnh đất dưới chân cũng đã nhiễm đỏ. Dù sao cũng là ma thú thực lực Đấu Đế, mặc dù linh trí không cao, bất quá vẫn biết được tình huống trong cơ thể mình, nổi giận gầm lên một tiếng, quay người liền muốn chạy trốn.
Nhìn một màn như vậy, khóe miệng Tiêu Viêm khẽ mỉm cười: “Đã đến bước này, làm sao thả hổ về rừng?!”
“Viêm Huyền Bạo!” Tiêu Viêm thân hình đột nhiên xuất hiện cách yêu hồ khoảng mươi mét, tay trái mang theo dị hỏa Hằng Cổ Xích, tay phải nháy mắt phóng đại, lực lượng cuối cùng toàn bộ tràn ngập trên nắm đấm, hung hăng đánh xuống yêu hồ.
“Bạo!” Tiêu Viêm quát lạnh một tiếng. Yêu hồ lập tức bị đánh bay đi, thân thể khổng lồ bị lún sâu xuống đất cả chục mét, cây cối xung quanh cơ hồ trong nháy mắt bị san bằng thành bình địa.
"Ầm!" Một tiếng vang trầm thấp từ bên trong cơ thể yêu hồ chấn động truyền ra, nhất thời miệng vết thương huyết nhục văng tung tóe, ngay cả lục phủ ngũ tạng đều cùng nhau nổ tung, bốn phía toàn là máu tanh. Gặp phải một kích trí mạng, yêu hồ gào thét rốt cục dần ngừng lại, mở to đôi mắt huyết hồng, giống như núi nhỏ sụp đổ, trùng điệp ngã xuống.
Tại thời điểm yêu hồ bỏ mạng, Đấu Đế chi thân của Tiêu Viêm chậm rãi trở về hình dạng bình thường, thi triển Đấu Đế chi thân tiêu hao không ít năng lượng, vừa rồi lại là một kích toàn lực, Tiêu Viêm toàn thân cũng là cảm thấy tê dại, cũng mặc kệ yêu hồ máu tươi đầy đất, Tiêu Viêm cứ như vậy nằm thẳng tắp xuống, thở hồng hộc.
“Tiểu gia hỏa, không tệ lắm, dĩ nhiên vượt cấp giết chết một ma thú thực lực Nhất Tinh Đấu Đế hậu kỳ trung cấp! Tuy nói ma thú này trước đó đã thụ thương, nhưng công kích và thực lực cũng là khá mạnh. Chậc chậc, ta hiện tại có chút minh bạch một số chuyện” Thanh âm Trạm lão tại vang lên bên tai Tiêu Viêm.
Sau nửa giờ chậm rãi điều dưỡng khí tức, Tiêu Viêm mới chậm rãi mở mắt ra, mặc dù bàn tay vẫn còn có chút tê dại, bất quá đấu khí trong cơ thể, lại là lần nữa từ từ tràn đầy.
“Nơi này năng lượng có chút nồng đậm”. Tiêu Viêm đứng dậy, nắm bàn tay lại, cau mày: “Hiện tại Phần Quyết bản đầy đủ thế mà cũng chịu không được tiêu hao, vừa rồi chỉ giúp ta chống đỡ được hơn năm phút chiến đấu, nếu như yêu hồn kiên trì một hồi nữa, chỉ sợ kẻ ngã xuống chính là ta.”
“ Ừm, hoàn toàn chính xác. Bất quá sau khi Phần Quyết tiến hóa đến Hàn Quyết, ta tin tưởng, cường độ tiêu hao hiện tại của ngươi căn bản là không thành vấn đề” . Đối với điểm ấy, Trạm lão ngược lại là rất rõ ràng ...
“ Không biết đến lúc nào, những Dị hỏa này mới dung hợp lại với nhau, trở thành Thiên hỏa chân chính..." Tiêu Viêm thở dài một tiếng, Tiêu Viêm đi tới gốc Huyết Minh thảo màu huyết hồng, thận trọng hái xuống cất vào trong bình ngọc, bỏ vào nạp giới, cảm giác được trong đó ẩn chứa huyết khí, Tiêu Viêm nhịn không được rùng mình một cái, lại tuần sát bốn phía, phát hiện xung quanh còn có không ít dược liệu quý giá.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]