Chương trước
Chương sau
Nhưng phải biết, theo lôi vân mở rộng, lôi đình lực lượng cũng sẽ tăng lên, nếu như lôi đình sinh ra lực lượng vượt xa năng lực mà sức người chịu đựng, sống chết còn chưa biết, nói gì đến thành tựu. “Tiểu tử nhanh, sử dụng Hóa Kiếp đan!” Trạm lão tựa hồ nghĩ đến cái gì đó, sau đó đột nhiên hướng về phía Tiêu Viêm hô lớn.

Hiện giờ bầu trời phía trên, lôi vân còn đang không ngừng lớn lên và tụ tập lại với nhau, không ngừng nổi lên, cộng hưởng tạo ra tiếng oanh minh trầm thấp “ong ong”. Tiêu Viêm chưa từng trải qua Đế kiếp, tự nhiên không biết những điều này, nhưng Trạm lão thì lại rất rõ, hiện tại, lôi vân đang không ngừng hội tụ năng lượng, Nhị kiếp này tuyệt nhiên có uy lực không tầm thường, dù cho Tiêu Viêm nhục thể có mạnh mẽ hơn nữa, khi bị uy lực thiên lôi đánh trúng như thế, cũng là tuyệt đối không thể chịu đựng được, nói không chừng trong nháy mắt liền sẽ bị triệt để phá hủy, chỉ có dựa vào Hóa Kiếp đan mới có thể vượt qua kiếp nạn này.

Tiêu Viêm nghe được tiếng kêu của Trạm lão, trong lòng khẽ giật mình, không do dự, dùng linh hồn chi lực thăm dò trong nạp giới, cấp tốc tìm lấy Hóa Kiếp đan mà Minh Đế đưa cho hắn.

“Không nghĩ tới nó lại phát huy tác dụng nhanh như vậy.” Trong tay Tiêu Viêm thanh quang chấn động, một cái bình ngọc màu sắc rực rỡ xuất hiện trong tay, trong bình ngọc, một cỗ nồng đậm đan hương tản ra, liền khiến cho ngay cả Tiêu Viêm cũng cảm thấy có chút mê man. Tiêu Viêm hiện tại là Đế chi nhất phẩm luyện dược sư, nhưng thuật chế thuốc bây giờ của Tiêu Viêm lại so với Đế chi nhất phẩm luyện dược sư còn hơi thấp, nếu không phải có Thiên hỏa trợ giúp, lấy thuật chế thuốc bây giờ của Tiêu Viêm, thì không thể có cách nào luyện chế ra Đế phẩm đan dược.

“Hóa Kiếp đan này dùng như thế nào?” Tiêu Viêm hướng Trạm lão hỏi. Tiêu Viêm lần đầu tiên dùng vật này, mà khi Minh Đế đưa Hóa Kiếp đan cho hắn thì cũng không có nói cho cách dùng như thế nào, chỉ có thể hỏi Trạm lão. “Ném vào lôi vân là được rồi.”

Đơn giản như vậy sao? Tiêu Viêm nghe vậy, liền đang định lấy Hóa Kiếp đan ra. “Chờ chút, xem thiên lôi này một chút, xem đến tột cùng nó có thể bành trướng đến mức nào đi.” Trạm lão nhìn lên trên không, lôi vân đang không ngừng tăng lớn.

Tiêu Viêm đang chuẩn bị dùng đan, lại bị Trạm lão gọi lại, đành phải dừng lại, thuận theo ánh mắt của Trạm lão nhìn về phía lôi vân trên không. Cái lôi vân này thể tích càng lớn, năng lượng liền càng mạnh, chẳng phải là càng nguy hiểm hơn sao?

“Trạm lão, tiếp tục để nó bành trướng như vậy chẳng phải là có chút không tốt sao?” Tiêu Viêm khẽ chau mày, nhìn vào lôi vân đang không ngừng tràn ngập ra năng lượng cuồng bạo, Tiêu Viêm có chút bận tâm, trước đó tại thời điểm hấp thu ma sát huyết khí, Tiêu Viêm liền đã cảm ứng được Long Ý đang gặp nguy hiểm, hiện tại sinh tử không biết, thực sự là đã tiêu tốn quá nhiều thời gian, Tiêu Viêm có chút nóng nảy, lần nữa đưa tay chuẩn bị xuất ra Hóa Kiếp đan, đột nhiên Trạm lão lóe lên, đi thẳng đến bên người Tiêu Viêm ngăn cản.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.