Trên bầu trời của quảng trường, bỗng vang lên một tiếng xé gió chói tai, khiến cho ánh mắt của mọi người đều bị hấp dẫn.
Theo âm thanh xé gió vang lên, một đạo bóng đen bỗng từ trên bầu trời bắn xuống, nện thật mạnh xuống quyết đấu tràng, khiến cho sàn đấu cứng rắn, trực tiếp bị chấn thành bột phấn, chỉ nghe phịch một tiếng, rồi sau đó bụi mù bay lên che kín cả khu vực.
Nhìn thấy bóng đen kia bắn xuống trên đài, trọng tại lại lần nữa biến sắc khẽ quát:
- Là ai?
Huân Nhi ánh mắt nhìn vào khu vực bị bụi mù che phủ kia, trên khuôn mặt tươi cười dâng lên một chút kích động khó có thể che giấu:
- Hắn đến rồi!
Nghe được lời này của Huân Nhi, Nhược Lâm đ*o sư cùng với đám người Tiêu Ngọc thân thể mềm mại đều run lên, ánh mắt vội vàng hướng về phía giữa sân.
Dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, từ bên trong đám bụi mù, có tiếng bước chân rất nhỏ chợt vang lên, một hắc bào thanh niên lưng đeo hắc thước thật lớn, từ trong khói bụi như ẩn như hiện dần dần bước ra xuất hiện trong tầm mắt của mọi người!
Cơ Huyền nhìn người này trên khuôn mặt treo nụ cười nhàn nhạt nói:
- Người này mới chính là Tiêu Viêm.
Lời của Cơ Huyền vừa dứt thì toàn bộ mọi người đều đem ánh mắt đẩy dồn lại phía Tiêu Viêm. Có người tò mò, có người đánh giá, có người như có thù giết cha đoạt thê…… Túm lại là đủ loại ánh mắt kì quái.
Tiêu Viêm còn chưa hiểu gì thì ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung-chi-co-huyen-trong-sinh/1144410/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.