Chương trước
Chương sau
Là Gia Mã đế quốc đích luyện dược sư tổng bộ. Cho dù đế quốc hoàng thất đích đế vương đến đó, cũng có điểm khiêm nhường.
Dù sao tòa kiến trúc cũng là của luyện dược sư. Bọn họ có khả năng tạo thành sức mạnh. Đủ để làm cho cả đế quốc bị chấn động, bọn họ là chức nghiệp cao quý trên toàn đại lục đấu khí.
Tại đó ngoài cửa lớn của luyện dược sư công hội, những luyện dược sư ngày thường khó nhìn thấy, đều là cước bộ vội vã, y phục luyện dược sư trên cơ thể cũng không giống nhau, kiêu ngạo biểu thị công khai đẳng cấp của bọn họ.
Một thiến niên mặt mũi có chút tuấn mỹ có chút chán nản nhìn khối kiến trúc tinh tế này, trong lòng thầm than thở:
- Cái hệ thống chết tiệt này, mấy ngày nay thấy mình rảnh quá nên ban nhiệm vụ tham gia cái gì mà luyện dược sư gì gì đó đây mà.
Thiếu niên tuấn mĩ này là Cơ Huyền. Còn muốn biết truyện gì thì phải đẩy lùi vài giờ trước.
.....
Vài giờ trước.
- Nàng đã tiến cử Tiêu Viêm với Nạp Lan gia tộc rồi sao?
Ngồi trên bàn ăn, Cơ Huyền cũng không có vẻ gì quá ngạc nhiên trước hành động của Nhã Phi.
- Đúng vậy, tuy ngươi đã nói là Tiêu Viêm đó cũng tương đối lợi hại, cũng là người có thể giúp Nạp Lan Kiệt khu độc nhưng.... Hắn có thù với Nạp Lan gia tộc. Việc này không ổn thì sẽ ảnh hưởng tới Thước Đặc Nhĩ gia tộc.
Nhã Phi trong lòng có chút không yên tâm lắm.
- Hắc, sẽ không có việc gì đâu. Nhưng dù có việc thì nàng không phải còn ta sao. Cùng lắm thì ta đem Nạp Lan gia diệt đi là ổn thoả rồi.
Cơ Huyền không để ý lắm, giọng nói có chút cợt nhả.
- Ngươi nghĩ cùng đừng nghĩ đến. Nạp Lan gia là gia tộc binh hùng tướng mạnh được hoàng thất Gia Mã coi trọng, hơn nữa quan hệ với Vân Lam tông cũng rất sâu. Nếu ngươi dám vọng động thì lão bất tử thủ hộ hoàng thất, thậm chí Vân Lam tông chủ cũng không phải ngọn đèn hết dầu. Dù ngươi có đấu hoàng cường giả bảo vệ nhưng song quyền khó địch tứ thủ.
Nhã Phi thấy Cơ Huyền bảo diệt đi Nạp Lan gia một cách thảnh thơi thì trợn mắt, cánh tay hướng tới trán cậu cốc mạnh xuống, lời lẽ nặng nề răn dạy. Nhìn giống như một đệ đệ làm sai nên bị tỷ tỷ dạy dỗ.
- Được được, ta sai.
Cơ Huyền cười xoà, ánh mắt lấy lòng nói với Nhã Phi. Lang thủ nhanh chóng bắt lấy đôi tay ngọc của nàng mà sờ mó ngang nhiên.
Nhã Phi trước hành vi chân chó của Cơ Huyền thì bất đắc dĩ, vừa tức vừa buồn cười.
Nàng biết Cơ Huyền đối với nàng rất tốt, nhưng nàng không mong vì nàng mà Cơ Huyền gặp nhiều rắc rối. Nạp Lan gia tộc không giống Lôi Âu muốn diệt là diệt, Lôi Âu là trưởng lão của Thước Đặc Nhĩ nên nàng có thể vận dụng thế lực ép thông tin xuống, hầu hết người biết Lôi Âu chết chỉ có cao tầng. Hơn nữa sau khi điều tra họ sẽ phát hiện là do cường giả làm tự động thu binh, không làm to việc. Nhưng Nạp Lan thế gia thì là một con quái vật khổng lồ, không nói tới cường giả ẩn nấp, riêng nói đến việc quan hệ với hoàng thất và Vân Lam tông thì khiến người khác dậy không nổi, dù diệt được thì cũng đánh động tới hai con quái vật kia dẫn tới hoạ sát thân.
- Cơ Huyền hiện tại ngươi đã là tam phẩm luyện dược sư rồi, ngươi có nghĩ tới việc tham gia luyện dược sư đại hội.
- Luyện dược sư đại hội.
Cơ Huyền thầm nghĩ hiện giờ bản thân mình đủ thảnh thơi rồi không muốn vướng vào mấy cái đại hội gì gì đó nữa. Nhưng người tính không bằng trời tính hệ thống ban nhiệm vụ mới:
- Tinh. Nhiệm vụ " Tham gia luyện dược sư đại hội "
Yêu cầu: Phải lấy được giải á quân trở lên.
Phần thưởng: " Tu linh trận " - là trận pháp có thể tụ lại đấu khí.
Thất bại: Hệ thống cưỡng chế kí chủ tăng cường đột phá ngũ phẩm và đấu khí đột phá đại đấu sư.
Cơ Huyền thấy nhiệm vụ ban ra trong lòng thầm thở dài, cậu biết mà cái hệ thống này không bao giờ để Cơ Huyền vui vẻ đâu. Cơ Huyền trong lòng đắng ngắt nhưng hào khí nói với Nhã Phi:
- Có chứ, vì để sánh cùng nàng thì dù liều mạng cũng phải làm. Đây là cơ hội để khiến ta có thể được Thước Đặc Nhĩ của nàng công nhận, giúp ta bước gần tới việc cưới lão bà" bạch phú mĩ ".
Nhã Phi lười không muốn để ý tới tên này.
....
Cuối cùng Cơ Huyền đành dùng tấm phù lục biến ảo thân thể thành một thiếu niên có khuôn mặt tượng đối tuấn tú, thân mặc một bộ hai phẩm luyện dược sư trường bào.
Bước vào đại môn luyện dược sư, một cổ mùi hương nồng đậm phả vào mặt, khiến người nhịn không được hít một hơi tâm lý thoải mái đưa mắt nhìn bốn phía.
Luyện dược sư công hội diện tích cực kỳ rộng lớn. Đại khái chia làm đông nam tây ba khu vực. Tại mặt đông là đại sảnh,gồm nhiều bục đá dùng không ít nham thạch chế tạo thành, tại phía sau bục đá. Một ít luyện dược sư thân mang trường bào. Mà phía trên bục đặt không ít các loại dược tài khác nhau, cùng với bình ngọc.
Quyển trục và nhiều thứ khác cũng xuất hiện, theo hình dạng này, nơi này tựa hồ là thuộc khu vực giao dịch
Phía nam đại sảnh. Còn có không ít lò đan đang thiêu đốt rừng rực, một ít luyện dược sư đang ở phía sau đan lò. Sắc mặt nghiêm túc khống chế hỏa hậu, tại chung quanh bọn họ. gồm nhiều luyện dược sư cấp thấp đang chỉ trỏ. Thấp giọng trao đổi kinh nghiệm luyện đan.
Phía tây đại sảnh thật khác xa với hai nơi còn lại, không thể nghi ngờ là im lặng hơn rất nhiều. Tại hành lang. Thậm chí còn có hộ vệ đứng nghiêm trang. Tựa hồ chỉ có loại cấp bậc đích luyện dược sư. Mới có tư cách tiến vào trong đó. Một ít cấp thấp luyện dược sư ngẫu nhiên đi ngang qua nơi đó. Đều hướng ánh mắt kính sợ vào nơi đó.
Cơ Huyền nhìn thấy một đạo bóng người xinh đẹp màu bạc bỗng nhiên theo trong đám người đi ra. Tại ánh mắt mọi người. Rất nhanh đi đến thạch đài, mỹ mâu tỏa ánh sáng giương mắt nhìn phấn hồng sắc hỏa diễm.
- Là nàng?
Nhìn kia mặc nữ nhân y bào màu bạc. Cơ Huyền ngẩn người:
- Nàng cũng là tới tham gia luyện dược sư đại hội sao?
Vị tên là nữ tử Tuyến Mị. Cũng đang là đệ tử thân truyền của hắc nham thành luyện dược sư phân hội hội trưởng Phất Khắc Lan.
Quả nhiên. Nhìn vào bộ dáng Tuyết Mị. Vị lão nhân khuôn mặt xuất hiện chút ít ý cười. Thanh âm vẫn bình thản:
- Tiểu thư. Ngươi là muốn đổi lấy đóa hoa đào hỏa hỏa diệm sao?
- Ân, ngươi muốn cái gì vậy?
Tuyết mị gật gật đầu, thuận miệng hỏi.
- Một quyển phương thuốc linh hồn dấu vết bốn phẩm đan dược.
Lão giả cười tủm tỉm địa đạo.
Nghe được yêu cầu lão nhân. Tuyết mị hai má rõ ràng biến đổi, hiển nhiên. yêu cầu Đối phương khiến nàng có chút khó xử. Bất quá nàng tựa hồ đối với loại chuyện này thực không am hiểu. Hơn nữa đối với phấn hồng hỏa diệm quá mức yêu thích, cho nên tại trầm ngâm một hồi gật gật đầu. Lay theo nạp giới xuất một quyển trục, hướng lão nhân, tiếp theo cầm bình ngọc trong suốt, nghiễm nhiên đã đưa thứ này trở thành của nàng.
Cơ Huyền thấy ngạc nhiên trong lòng thầm nói xa sỉ, Cơ Huyền không tiến đến một người nhìn như là thị nữ thanh tú, thấp giọng hỏi về chỗ của Hắc Nham Thành phân hội hội trưởng.
Thị nữ cười nói:
- Nơi đó khu vực của các phân hội Luyện dược sư của đế quốc, bất quá chỉ có ngoài tam phẩm luyện dược sư mới có tư cách tiến vào.
- Đa tạ.
Nói một tiếng cảm tạ, Cơ Huyền bước đi hướng về tây khu an tĩnh. Dự định tiến vào, trước cửa đã bị hai gã hộ vệ ngăn cản.
- Phiền toái giúp ta thông báo một tiếng hắc nham thành Phất Lan Khắc đại sư hoặc là Áo Thác đại sư, nói Cơ Huyền tới gặp.
Nhìn hai gã thủ vệ sắc mặt lạnh lùng Cơ Huyền cười nói.
Ánh mắt liếc qua tiêu viêm trước ngực nhị phẩm luyện dược sư, hai gã thủ vệ ánh mắt lộ ra hứa chút kinh dị, tuổi trẻ như thế đã là nhị phẩm lu ện dược sư, thật đúng là hiếm thấy, lập tức trên khuôn mặt lạnh lùng cũng là dịu đi một chút, hơi hơi gật gật đầu, nói hắn chờ một lát, một người lui ra phía sau, sau đó nhanh chóng tiến lên lầu.
Không lâu sau có một lão nhân già nua vội vã chạy tới. Nhìn lão nhân này Cơ Huyền tiến lên cười hắc hắc tiến lên nói với lão:
- Hắc, lão nhân người già rồi nhưng xương cốt vẫn dẻo dai.
- Ngươi là ai? Không đúng... Giọng này là tiểu tử của quen thuộc nga.. Ngươi là Cơ Huyền.
Lão nhân thấy một thiếu niên tuấn tú tự nhiên trò chuyện với mình thì quái lạ, nhưng lão thấy giọng nói quen thuộc liếc ngang liếc dọc một hồi:
- Không nghĩ khuôn mặt của nhà ngươi lại tuấn tú như vậy.
- Vậy chúng ta cứ đứng đây nói truyện sao?
Cơ Huyền bị một ánh mắt của một lão già cứ quét trên người thì cảm thấy rùng mình cười khan nói với lão.
- Đi vào nói chuyện.
Áo Thác cũng biết ở đây không tiện nên kéo Cơ Huyền vào trong sảnh.
Đi tới một căn phòng rộng lớn thì nghe thấy tiếng rống gào to lớn vọng ra.
Cơ Huyền bước vào trong căn phòng ánh mắt nhìn khắp, cuối cùng đứng ở trung tâm căn phòng, nơi đó, Phật Lan Khắc nước miếng tung bay, nét mặt già nua xanh mét giận giữ vỗ mặt bàn, mà trước mặt hắn. Tuyết Mị hai tay nắm chặt hoa đào hỏa diệm, tùy ý phật khắc lan giận dữ như thế nào, đều vẫn duy trì trầm mặc.
Ở một góc khác của cái bàn, một nữ tử thân mặc một bộ quần áo màu đỏ, đang vui sướng khi người gặp hoạ. Nghe được âm thanh mở cửa ánh mắt dời đi, tầm mắt trên người tiểu viêm đảo qua, nhất thời khóe miệng nhất thời reo lên:
- Lão sư, đây là người ngài tự mình đi xuống tiếp à? mặt mũi thật lớn nga.
Nghe được của âm thanh của nàng, đang mắng to Phất lan khắc cũng tạm thời ngừng lại, ánh mắt chuyển hướng Cơ Huyền hỏi:
- Lão Áo, đây là?
- Phất Lan Khắc đại nhân, từ lần cuối gặp bây giờ mới biết giọng lão nhân người to lại vang đến thế.
- Là tiểu quái thai nhà ngươi. Không nghĩ mặt mũi cũng giống người.
Phất Lan Khắc như nhớ ra cái gì hét lên mừng rỡ.
- Đúng là tại hạ, hơn nữa ngài đừng mắng Tuyết Phỉ cô nương nữa. Cái gọi là ngàn vàng khó mua nổi thứ yêu thích, hơn nữa cái tứ phẩm phương thuốc tuy quý giá nhưng lão nhân người còn phải sót sao? Muốn bao nhiêu làm bấy nhiêu.
Cơ Huyền hướng Phất Lan Khắc nói.
- Tiểu tử ngươi tưởng đó là giấy lộn sao? Đúng là ta có thể làm lại nhưng tốn thời gian hiểu không.
Phất Lan Khắc trợn mắt hướng Cơ Huyền, tuy vậy nhưng lão cũng dừng lại tiếng mắng.
- Ngươi thế nhưng lại biện hộ cho Tuyết Mị? Có phải hay không thích nàng?
Làm oan gia của Tuyết Mị, Lâm Phỉ tự nhiên là không vui nàng như vậy mà đào thoát, lập tức vội vàng nhảy ra, hai tay chống nạnh, trừng mắt nhìn khuôn mặt thanh tú của Cơ Huyền, trong lòng nói thầm nói:
- Di, người này thoạt nhìn rất soái nga.
- Tiểu nha đầu khách khí một chút hiện giờ ta là nhị phẩm luyện dược sư vừa vặn cao hơn ngươi một bậc. Gọi là đại nhân nghe chưa.
Cơ Huyền bỗng nổi hứng trêu đùa, hướng tới quả ớt nhỏ Lâm Phỉ nói.
- Phi.
Lâm Phỉ nhìn khuôn mặt tuấn tú thấy ghét của Cơ Huyền, cảm thấy thật ngứa đòn.
- Ha hả, ngươi lần này đến thêm mã thánh thành nói vậy cũng là vì luyện dược sư đại hội mà tới?
Đem Lâm phỉ bỏ qua một bên, Áo thác ngồi trên ghế, cười nói.
- Đại khái cũng như vậy. Nhưng ta cũng chưa hiểu lắm về đại hội này muốn tìm hai người thỉnh giáo.
- Được. Có gì không biết ta sẽ từ từ chỉ cho ngươi.
Hai lão già này nghe Cơ Huyền sẽ tham gia mồm cười không khép lại được. Nhìn cậu như châu báu, như tổ tông cung phụng.
- Áo Thác đại nhân. Có một luyện dược sư muốn gặp ngài.
Bên ngoài có một hộ vệ tiến vào báo cáo.
- Gặp cái gì mà gặp, lăn hết cho ta. Không thấy ta đang tiếp khách quý sao
Áo Thác với Phất Lan Khắc đang hứng phấn tin gì cũng không nhận. Nhìn Cơ Huyền mắt như phát sáng.
.....
Thủ vệ tiến ra ngoài cười khổ với thiếu niên mặt mũi bình thường nói:
- Hiện tại đại sư không muốn gặp ai. Ngài đang đãi khách quý.
Thiếu niên này là Tiêu Viêm. Tiêu Viêm nghe thủ vệ nói thế có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới Phất Lan Khắc và Áo Thác đang tiếp vị " khách quý ". Hắn gật đầu đa ta với thủ vệ rồi rời đi.
- Xem ra đến không đúng lúc rồi, đành mai lại đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.