Lén lén lút lút đi vào căn phòng của mình, Cơ Huyền rất nhanh đóng cửa, sau đó chạy tới góc phòng, cuối cùng lấy ra vài mấy nạp kim tệ xếp gần hơn chục lọ đan dược, cẩn thận đem chúng cất vào trong ngăn tủ, ngửi sâu một hơi mùi của dược tài trên tay, hắc hắc cười dài thở phào nhẹ nhõm.
Thân mật vỗ vỗ ngăn tủ, khóe miệng Cơ Huyền giật giật, đi tới cạnh giường, thả lỏng người nằm xuống, hơn nửa ngày bôn ba, thật sự làm hắn có chút mỏi mệt.
- Tiểu Huyền, có ở trong không?
Có chút mơ hồ, tiếng đập cửa bỗng nhiên truyền đến.
Cơ Huyền nhảy xuống giường, sau đó mở cửa phòng, nhìn Tiêu lão đứng ở ngoài cười hỏi:
- Tiêu lão, ngài có việc gì sao?
Cả nửa tháng nay không thấy Tiêu lão trong Tiêu gia, nghe ngóng mới biết Tiêu lão có việc gấp phải ra ngoài đến nửa tháng nay mới thấy mặt.
Tiêu lão nhìn Cơ Huyền, kể lại cho Cơ Huyền:
- Nửa tháng trước ta đã nhìn thấy vợ và con của ta, trong nửa tháng này ta đi khắp mọi nơi nghe ngóng thông tin của họ và đã biết được một vài tin tức hữu dụng nên......
Nói đến đây lão chững lại một lúc, biểu cảm khó nói.
Cơ Huyền nghe đến việc Tiêu lão có vợ con thì biểu cảm có chút không thể tin nổi.
- Khoan khoan, Tiêu lão ngài có vợ và con sao? Thật sao?
- Đúng vậy có vấn đề gì sao.
Cơ Huyền quan sát, không biết cô nương nhà nào mắt chọn người kém như vậy, có thể coi trọng Tiêu lão.
- Đừng nhìn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung-chi-co-huyen-trong-sinh/1144282/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.