Từ sau ngày ở thư phòng hôm đó, Minh Uyên giống bị nghiện, mỗi khi phê duyệt tấu chương mệt mỏi, liền lệnh cho Cao Lộc đến đón Lục Khê, thế là một buổi chiều yên ấm lại trôi qua.
Lục Khê cũng chẳng có gì bất mãn với an bài của hắn, vui vẻ tiếp nhận, dù sao lúc ở cùng với hoàng thượng cũng chỉ là ai làm chuyện nấy, nàng thanh nhàn tự tại, còn được dùng ngự thiện của hoàng thượng, màu sắc hay hương vị đều hoàn hảo, sao mà không vui vẻ chứ?
Nhưng đối với Quý Thanh An thì ngược lại, cứ vài ngày hắn lại vào cung báo cáo chuyện tổ chức khoa cử, nàng thấy hắn thì tâm trạng liền không thoải mái, lỗ tai cũng chẳng được thanh tịnh, đây là chuyện đau đầu duy nhất.
Ngày hôm đó, Quý Thanh Anh lại đến như thường lệ, trước khi hắn đến Minh Uyên đã duyệt hết số tấu chương hôm nay, Lục Khê dụi dụi mi mắt, ngẩng đầu lên khỏi trang sách: "Hoàng thượng, tần thiếp muốn đến Ngự Hoa Viên một lát."
Minh Uyên liếc nhìn thời tiết dịu mát ngoài cửa sổ, cảm thấy ngày nào cũng buồn bực ở trong phòng như vậy không tốt cho cơ thể, liền gật đầu: "Trẫm đi cùng nàng."
Lục Khê giúp hắn đổi sang một bộ y phục thoải mái hơn, nhón chân lên vén mái tóc dài của hắn ra sau gáy, nhìn những sợi tóc đen nhánh mềm mại, không nhịn được đưa tay cuốn hai vòng, vuốt ve, chậm chạp không buông ra.
Minh Uyên cúi đầu cười hai tiếng, nàng có chút ngạc nhiên hỏi: "Hoàng thượng đang cười gì thế?"
Minh Uyên xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-hau-cung/760088/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.