Sáng sớm vừa mới rời giường, liền thấy Vân Nhất vui vẻ chạy vào báo tin mừng: "Chủ tử, hoàng thượng sai người tặng một chiếc ghế ngọc bích."
Lục Khê lơ đễnh giang tay cho Bích Chân mặc y phục xong, mới xoay đầu lại cười nói: "Chỉ là một chiếc ghế, nhìn dáng vẻ của em kìa, vui như bắt được vàng vậy."
Vân Nhất cười hì hì tiến lên chải tóc cho nàng: "Đương nhiên rồi, hoàng thượng thương chủ tử như vậy, nô tỳ vô cùng vui mừng."
Lục Khê cười cười, trong nháy mắt có chút thất thần.
Hắn đối với nàng, quả nhiên là cực tốt.
Chiếc ghế ngọc bích Minh Uyên đưa tới là do Thượng công cục gấp rút chế tạo, vài ngày trước hắn tới Nhạc Thanh điện thấy Lục Khê sợ nóng, nằm trên ghế dựa lim dim được Bích Chân cùng Vân Nhất quạt mát nhưng người vẫn đổ mồ hôi.
Lúc trở về chợt nhớ ra, liền sai Cao Lộc đến Thượng công cục ban lệnh. Người ở Thượng công cục vừa nghe là cho Lục Dung Hoa đang được sủng ái dùng, liền lập tức dừng các nhiệm vụ nhỏ khác, tập trung những người thợ có tay nghề giỏi gấp rút chế tạo ra.
Thân ghế được làm hoàn toàn từ ngọc bích, chất ngọc dịu dàng trong suốt, bóng loáng nhẵn nhụi, chỉ nhìn thôi cũng đã cảm thấy mát mẻ.
Lục Khê đi tới Chủ Điện thấy chiếc ghế đã được đặt trong đó, đám người Tiểu Thuận đang lau chùi, ánh mặt trời từ ngoài chiếu vào, sáng rỡ lấp lánh.
Lục Khê cũng có chút hứng thú với nó, tuy ngày trước ở Lục phủ sống trong giàu sang phú quý nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-hau-cung/760086/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.