Minh Uyên túc trực ở Nhạc Thanh điện một ngày một đêm, đến sáng ngày thứ hai mới rời khỏi để thiết triều. Hắn luôn ở cạnh bên giường Lục Khê, nửa khắc cũng chưa từng chợp mắt, để cung nữ phục vụ mặc triều phục xong liền rời bước đến Hạo Thanh cung.
Hôm qua, dưới sự giám sát của hắn, Lục Khê uống hết chén thuốc vừa đắng vừa khó ngửi kia xong, đến nửa đêm lại nôn hết ra. Đám người Vân Nhất không thể làm gì khác hơn là nửa đêm đi nấu một chén thuốc khác, rồi để Minh Uyên tự tay đút cho nàng, sau đó sai người lấy mứt hoa quả át chế cảm giác đắng chát trong miệng, Ôn thái y lại kê cho nàng chút thuốc an thần Lục Khê mới ngủ thiếp đi.
Trước khi đi, Minh Uyên đứng ở bên giường ngắm nhìn người đang say giấc, trong lòng có một phần mềm mại, mấy phần thương tiếc.
Hắn cưng chiều nàng, yêu thích nàng, hi vọng được nhìn thấy con của bọn họ ra đời, thế nhưng chính sự yêu thích này lại đưa nàng đến khổ sở như hôm nay.
Hắn không biết làm thế nào để diễn tả sự thương tiếc mãnh liệt của mình lúc này, hắn chỉ biết người con gái luôn dùng ánh mắt an tĩnh cùng lưu luyến nhìn hắn từ phía sau này không thể xảy ra chuyện gì được.
"Chăm sóc cho nàng cẩn thận, lát nữa trẫm sẽ tới đây." Hắn nói với Bích Chân cùng Ôn thái y, Cao thái y làm nhiệm vụ hôm nay cũng đã tới.
Cao Lộc đứng sau lưng hắn lo lắng nhắc nhở: "Hoàng thượng, ngài đã một đêm không ngủ, hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-hau-cung/760080/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.