Cái U sơn , sau khi Cửu U bị đánh bại thì cũng chỉ còn 4 con ngũ giai ma thú được coi là có sức uy hiếp đến Vô Song mà thôi , tất nhiên với vai trò thuộc hạ thân tín của Vô Song thì Tử Ảnh cũng giải quyết luôn cả bốn cong ngũ giai ma thú đó .
Lúc này Vô Song đang từ từ đi dạo trong hạng động của Cửu U , Cửu U thì bị dây xích sắt trói lại , ánh mắt đầy căm tức nhìn Vô Song , còn Tử Ảnh thì đang đứng ngoài của hang động canh giữ cho chủ nhân , phi thường quy củ .
Hang động của Cửu U thực sự cho người khác cảm giác âm u đến rợn người , từng đống xương trắng chất thành những ngọn núi nhỏ , dù sao Cửu U cũng cần lượng lớn tử khí để tu luyện minh hỏa .
Ngoài ra nơi này cũng không thiếu thiên tài địa bảo Vô Song có thể nhận ra vài loại linh thảo hay dược liệu quý hiếm ở đây , thậm chí có cả lục giai linh thảo thứ cực kỳ hiếm có tại Gia Mã đế quốc .
Vô Song cũng chẳng khách sáo làm gì , hắn cứ thoải mái bỏ hết linh thảo , linh dược vào trữ vật giới chỉ , tiếp theo đi tìm kiếm kỹ hơn một chút , Vô Song phát hiện ra một cái trữ vật giới chỉ được Cửu U cất thật kỹ bên trong hốc đá . Dù sao dấu kỹ thế nào cũng làm sao thoát được khỏi Huyết Nhãn của Vô Song .
Cửu U đột nhiên biến sắc hét lên “ không được , đụng vào thứ đó , chết tiệt thả ta ra để ta liều mạng với ngươi “ . Nhìn phản ứng của Cửu U Vô Song khẽ mỉm cười , kiểm tra giới chỉ , sau đó hắn đột nhiên biến sắc .
Bên trong đó không gian cũng chẳng phải là quá rộng , nhưng từng núi lớn kim tệ xếp lên nhau nhìn cực kỳ bắt mắt . Bất quá Vô Song không ngạc nhiên về kim tệ mà hắn nhìn thấy hai quyển sách bên trong , đây mới là thứ làm Vô Song biến sắc .
Quyển sách đầu tiên thoạt nhìn cực kỳ cổ xưa , cũ nát không chịu nổi , trên đó ghi hàng loạt đan phương thậm chí có nhiều loại mà Vô Song chưa bao giờ nghe thấy , ít nhất theo niên đại của quyển sách này thì cũng phải nghìn năm về trước . Đáng tiếc duy nhất là hầu hết đều là đan phương dưới lục phẩm .
Quyển sách thứ hai dạy cách khống hỏa cho luyện dược sư , cùng với một thủ pháp luyện đan bí truyền được gọi là đan trong đan . Vô Song cầm quyển sách thứ hai yêu thích không buông , hắn chăm chú nghiên cứu từng chữ một .
Thủ pháp đan trong đan cực kỳ huyền diệu , chính là lấy lô đỉnh là môi giới luyện đan , sau đó dùng 9 viên thấp phẩm đan dược thành toàn cho một viên cao phẩm đan dược , ví dụ như dùng 9 viên lục phẩm đan dược có thể tạo ra một viên thất phẩm đan dược có sự biến hóa cực lớn về chất .
Thủ pháp này tác dụng lớn nhất chính là dùng cho các đan dược tăng cường thực lực , những đan dược có thể cho người ta tiến giai , thời gian luyện đan có thể rất lâu , số lượng đan dược cũng không khả quan nhưng chất lượng tuyệt đối là siêu phẩm , đặc biệt cách này đan hương không bay ra ngoài mà đều nội liễm vào bên trong , thực sự là một thủ pháp chuyên dùng để đi thi luyện dược sư .
Điều duy nhất được gọi là khó khăn chính là việc khống hỏa cùng phân tâm đa dụng , bất quá Vô Song hoàn toàn có tự tin làm được , quyển sách này giúp Vô Song tìm thấy con đường mới , đúng là buồn ngủ lại gặp chiếu manh , thậm chí hắn tự tin có thể bước vào tam phẩm luyện dược sư chỉ sau vài tuần luyện tập .
Tâm trạng cực kì vui vẻ , Vô Song tiến thẳng đến chỗ Cửu U , ánh mắt của hắn như đang trêu tức Cửu U vậy , Cửu U tức giận nhìn Vô Song “ Nhìn gì mà nhìn có tin bản vương thoát ra được sẽ móc mắt ngươi không “.
Vô Song đang định trêu đùa Cửu U mấy câu đột nhiên mắt nheo lại , hắn tiến tới trung tâm hang động nơi đó có một cái đỉnh thu hút toàn bộ sự chú ý của Vô Song . Đỉnh đen xì nhìn không chút bắt mắt nào không khác gì một cái đỉnh bình thường bán đầy ngoài chợ , tuy nhiên quan sát thật kỳ thì lại có dị biến .
Trong đỉnh này xuất hiện nồng nặc thổ lực lượng , lúc đầu Vô Song nghĩ hang động của Cửu U ở tận dưới lòng đất nên thổ năng lực nồng nặc nhưng hóa ra không phải , tất cả là từ cái đỉnh này hình thành .
Màu đen của đỉnh chính là do Cửu U ngày ngày tập không hỏa mà ra , qua hàng chục năm mới khiến đỉnh đổi màu , dù sao Cửu U Minh Hỏa đã tiến rất gần đến đẳng cấp dị hỏa rồi . Vô Song đầy thích thú nhìn chiếc đỉnh rồi lại nhìn Cửu U “ Ngươi là luyện dược sư ? “.
Cửu U nhếch miệng “ hừ bản vương thiên phú trác tuyệt chính là đạt đến đẳng cấp ngũ phẩm luyện dược sư của nhân loại các ngươi , thế nào sợ chưa nếu thấy sợ thì thả bản vương ra , bản vương vì ngươi luyện chế một lò ngũ phẩm đan dược sau đó không ai nợ ai “.
Vô Song cực kỳ nghiêm túc nhìn Cửu U rồi nói “Làm thuộc hạ của ta đi , cũng giống như Tử Tinh Dực Sư Vương , ngươi cũng làm thuộc hạ của ta đi”.
Cửu U khinh thường “ bản vương mà phải cúi đầu trước nhân loại sao , ngươi quá khinh thường bản vương rồi , ta không phải là cái phế vật kia vì chút thực lực mà bán rẻ uy danh của ma thú “.
Cửu U chưa nói xong thì Vô Song đã biến hình , hắn biến thành Phượng Hoàng , không khác gì tiên tổ mà Cửu U gọi ra cả , chỉ có điều là sống động hơn , chân thật hơn vô số lần mà thôi .
Cửu U không biết tiên tổ thuộc chủng tộc gì nhưng đó vẫn là tiên tổ của nó , là truyền thừa ký ức của nó . Khi nhìn thấy Vô Song trong trạng thái phượng hoàng Cửu U mắt trừng lớn , huyết mạch trong người sôi lên , thậm chí có mong muốn quỳ bái Vô Song . Tất nhiên là vì Cửu U lúc này rất yếu nhưng cũng không thể phủ nhận áp chế huyết mạch của phượng hoàng với các loài yêu thú hệ cầm .
Ánh mắt Cưu U từ kinh ngạc biến thành kinh hãi , nó hoảng sợ nói “ Ngươi là yêu thú ? , sao ta không cảm nhận được một chút khí tức yêu tộc nào của ngươi , ngươi đến cùng là thuộc chủng tộc yêu thú nào “.
Cửu U lại nhớ hành động của tiên tổ khi gọi ra , hoàn toàn là thần phục trước mặt Vô Song , khuôn mặt nó ngày càng hoảng sợ “ Chẳng nhẽ trước mặt ta là tồn tại trong truyền thuyết sao , chẳng nhẽ không phải là một cái đại đấu sư mà là tồn tại cao cao tại thượng đang giả heo ăn thịt hổ sao “.
Vô Song mỉm cười , hóa lại nhân hình , dù sao hắn cũng thích trong trạng thái nhân loại hơn , làm việc gì cũng thấy quen thuộc hơn . “ Ngươi thấy ta giống với thứ ngươi gọi ra đúng không , ngươi biết tiên tổ của ngươi là thần thú gì không ? “.
Cửu U lắc đầu , nó hoàn toàn không biết . Dù sao phượng hoàng , kỳ lân cùng chân long đã sớm biến mất , chỉ là truyền thuyết mà thôi . Có thể trong thú vực vẫn , tam đại yêu tộc vân giữ truyền thuyết và ba thần thú này nhưng ở cái nơi hoang vu như Gia Mã đế quốc thì còn khuya .
Vô Song bình thản ngồi xuống trước mặt Cửu U , đồng thời đấu khí lóe lên giúp nó cởi bỏ xiềng xích trên người , Cửu U lần này cũng không dám tấn công Vô Song , kể cả chưa bị phong ấn thì nó cũng không dám .
Vô Song lên tiếng “ Bản mệnh kỹ năng của người thực sự không tệ , lại có tư cách triệu hồi hư ảnh của thần thú , nói ra huyết mạch của người thực sự rất ưu việt , nhớ kỹ tiên tổ của ngươi là Phượng Hoàng , là bách điểu chi vương , và trên toàn bộ đại lục này chỉ còn một mình bản tọa là phượng hoàng chân chính , là thần thú bên trong yêu tộc “.
“ bản tọa có một ước mơ , thống nhất toàn bộ yêu tộc làm một , khiến yêu tộc một lần nữa trở lại hưng thịnh , một lần nữa đứng trên đỉnh phong của đại lục . Tử Tinh Dực Sư Vương đã lựa chọn thần phục , còn ngươi ngươi nghĩ thế nào “.
Cửu U toàn thân run lên , sau đó cái cổ dài cúi thấp xuống “ Thuộc hạ nguyện ý thần phục “ . Vô Song mỉm cười đưa tay lên trên đầu nó hạ yêu cấm , thân thể Cửu U run lên từng đợt nhưng cuối cùng cũng không dám chống cự .
Vô Song đột nhiên đưa một ngón tay ra trước mặt Cửu U , sau đó một giọt tinh huyết từ ngón tay hắn chảy xuống , chỉ một giọt nhưng tuyệt đối là huyết mạch của phượng hoàng chân chính , đối với thiên cầm nhất tộc thì tác dụng không thua kém gì cửu phẩm đan dược .
Có thể với những loài yêu thú có huyết mạch cao cấp như trong Thiên Yêu Hoàng Tộc thì giọt tinh huyết của Vô Song chỉ có thể coi là cực kỳ chân quý mà thôi nhưng với những yêu thú thiên cầm có huyết mạch không cao thì đây có thể coi là thiên đại tạo hóa .
Cửu U mở miệng sau đó nuốt lấy giọt tinh huyết tư người Vô Song , nó cúi đầu thật sâu “ Đa tạ chủ nhân “ . Vô Song đứng dậy , liếc nhìn Cửu U rồi nói “ Chịu khó hấp thụ giọt tinh huyết đó , đừng làm ta thất vọng , còn nữa sau này gọi ta là công tử”.
Cửu U cũng không đáp , nó không kịp đáp , đôi mắt Cửu U nặng trĩu rồi dần dần đi vào giác ngủ , Cửu U cần thời gian để luyện hóa tinh huyết phượng hoàng .
Vô Song ra lênh cho Tử Ảnh phong ấn cửa động lại sau đó tiến lên đỉnh núi Cái U . Hắn nhắm chặt hai mắt , hai tay đưa ra ngoài hư không từ từ cảm nhận sau đó không gian bỗng rung động dữ dội , một cánh cửa hư không xuất hiện , một cánh cửa bằng đồng khổng lồ cực kỳ cổ kính hoành không xuất thế .
Vô Song thử dùng hai tay đẩy cánh cửa đó ra nhưng nó không hề nhúc nhích , có đôi chút xấu hổ Vô Song liếc nhìn Tử Ảnh , Tử Ảnh cung kính gật đầu rồi thay Vô Song mở cửa ra , quả nhiên thực lực phải đạt đến đấu hoàng mới có tư cách mở cánh của này .
Vô Song cùng Tử Ảnh bước vào bên trong cánh cửa , sau đó cánh cửa tự động khép lại , nếu có kẻ khác muốn tiến vào thì phải có thực lực đấu hoàng để mở nó ra một lần nữa . Đằng sau cánh của là một thiên địa riêng biệt , không khác gì thủ đoạn tạo ra một không gian mới của đấu thánh cường giả cả . Vô Song hít một hơi thật dài , không khí tươi mát tràn vào làm căng tràn lồng ngực của hắn , Vô Song mỉm cười “ Nào bắt đầu thử thách đầu tiên “.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]