Chương trước
Chương sau
Vô Song hiện nay thực sự bị thương rất nặng còn nặng hơn lần đấu với Hách Mông rất nhiều, nếu như trận đấu với Hách Mông Vô Song chỉ thua bởi cơ thể của mình, của thể chất của mình thì trận chiến này nếu thua Vô Song cũng chẳng còn gì để biện minh, tất cả tinh hoa trong một năm qua Vô Song gần như dốc hên trong cuộc chiến này, không còn gì nuối tiếc nữa.

Đối diện với một Chiến Vô Địch đang trong trạng thái Ba Đầu Sáu Tay đang lao thẳng đến mình Vô Song biết lúc này hắn cần sử dụng con bài cuối cùng, muốn thắng cuộc chiến này chỉ có thể dùng nó.

Ánh mắt của Vô Song bắt đầu chuyển sang màu tím đầy yêu dị, khóe miệng Vô Song khẽ cong lên :”Luân Hồi Lục Ấn- Ngạ Quỷ Ấn”.

Sau khi nói ra một tiếng Ngạ Quỷ Ấn thiên địa như biến đổi, trời đất cuồng quay, trên bầu trười xuất hiện một ma ảnh kinh khủng vô cùng, một hình ảnh mà có lẽ cả đời những người dân Thăng Long Thành thậm chí toàn bộ Việt Quốc cũng không thể nào quên được.

Đừng nói là Việt Quốc mà tất cả những quốc gia xung quanh cũng bị ảo ảnh dọa cho sợ hãi, toàn bộ Nam Địa rộng lớn lúc này vô số người ngước lên nhìn bầu trời, trẻ con ngừng khóc, người lớn ngừng nói chuyện thậm chí hàng trăm vạn cao thủ tồn tại ở Nam Địa giờ phút này tâm thần cũng rung lên.

Màn đêm buông xuống không đồng nghĩa với việc tất cả mọi việc đều kết thúc, ở Nam Địa có hàng trăm đại thành không có màn đêm, bất kể là sáng hay ngày thì cuộc sống ở đây vẫn vô cùng nhộn nhịp tuy nhiên những người còn thức lúc này ở toàn bộ Nam Địa không biết là may mắn hay xui xẻo, toàn bộ bọn họ đều bị cái hình ảnh kia làm cho tê cả da đầu.

Cực bắc đại thảo nguyên tồn tại một siêu cấp thế lực – Bắc Băng Cung. Trong Bắc Băng Cung lúc này một tuyệt thế nữ tử với mái tóc đen nhánh dài chấm lưng cực kỳ mượt mà, khuôn mặt tuyệt mỹ như thiên tiên cùng một thân trang phục trắng như tuyết càng tôn thêm vẻ xuất trần của nàng, tiên tử không nhiễm khói bụi nhân gian.

Lúc này những ngón tay thuôn dài của nàng đang nhẹ lướt trân cây huyền cầm bỗng nhiên khẽ dừng lại, lông mày nàng nhíu lại, hai mắt đang nhắm lại chơn run run.

Nàng nhẹ nhàng mở mắt ra, ánh mắt nàng rất đẹp, ánh mắt trong suốt như thủy tinh như một viên kim cương tuyệt mỹ, trong ánh mắt đó có thể hút hồn người khác, không biết có bao nhiêu nam tử say đắm đôi mắt của nàng, chết lặng cho đôi mắt sâu như biển đó không thể thoát ra, nàng là Băng Tiên Tử – Tố Ngôn của Bắc Băng Cung.

Tố Ngôn dừng đánh đàn, nàng nghi hoặc nhìn về phía sau lưng :”Sư phụ có chuyện gì sao”.

Tố Ngôn có một thói quen, nàng thích dùng tiếng đàn để bình ổn tâm tính, dùng nhạ đạo để tu tâm, toàn bộ Bắc Băng Cung những người có tư cách nghe Tố Ngôn đàn chỉ đếm trên đầu ngón tay, hôm nay nàng chính là đàn cho sư phụ nghe có điều nàng cảm nhận được tâm thần sư phụ mình khẽ run lên liền lập tức dừng lại, ánh mắt đầy quan tâm dò hỏi.

Phía sau lớp màn che, một bóng đen yên lặng ngồi đó, ánh mắt của bóng đen không nhìn vào Tố Ngôn mà như bị hút vào bầu trời kia, trước ánh mắt khác lạ của sư phụ, Tố Ngôn cũng khẽ ngước nhìn lên bầu trời để rồi nàng chết lặng vì cảnh tượng trước mắt.

….........

Trong một cánh rừng thần bí tại Nam Địa, một nam tử tóc vàng đang ôm ngực ho khan, từ trong miệng của hắn một búng máu phun ra, hắn đang bị nội thương không hề nhẹ. Nam tử khó khăn bước đi một tay ôm ngực :”Chết tiệt suốt 2 năm chạy trốn cuối cùng cũng đã cắt đuôi được hắm sau này có đánh chêt bản thần cũng không hạ phàm nữa, tên chết tiệt”.

Nam tử tóc vàng vừa nói đến đây bỗng nhiên như cảm nhận được cái gì đó, ánh mắt cũng nhìn lên hư không, hắn không nhịn được thốt lên :” Đùa à”.

Còn rất rất nhiều nơi tại Nam Địa lúc này cũng đều có một biểu cảm như vậy, bọn họ không thể nào tin được cái hình ảnh trên bầu trời đó, bọn họ thấy gì ?, một bóng đen khổng lồ to lớn bằng cả bầu trời Nam Địa, nó hoàn toàn che phủ mọi ngóc ngách của Nam Địa, trên người nó có tà khí kinh khủng khiếp.

Bóng đen nhếch miệng cười, bất cứ ai cũng có thể nhìn thấy nụ cười của nó, nụ cười như một hố đen vô tận sau đó- đương nhiên không còn cái gọi là sau đó, bóng đen hoàn toàn biến mất một cách khó hiểu, nó chỉ xuất hiện trong năm giây đồng hồ rồi biến mất thần bí y như lúc nó xuất hiện.

Sâu trong tổ địa của Chiến Tộc một nam tử bừng mở mắt, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía hư không.

Dưới ánh trăng mờ mờ ảo ảo một tuyệt mỹ nữ tử đang ngâm mình trong dòng nước lạnh buốt đầy thần thánh, bên cạnh nàng là một con thần thú khổng lồ, một con thần thú đủ sức uy hiếp cả thế gian, Bạch Hổ Thần Thú. Nữ tử khẽ vuốt mái tóc dài màu tím của mình, ánh mắt cũng ngước nhìn hư không.

Trong Thủy Cung của Vô Tận Hải, Medusa như không tin được chuyện xảy ra, nàng đứng bật dậy khỏi ngai vàng của mình lao ra ngoài cửa sổ nhìn chằm chằm vào hư không.

Trong miệng của tất cả ba người này đều thốt ra một cái tên :”Viễn Cổ Chân Thần – Địa Ngục Chân Thần”.

Địa Ngục Chân Thần từng là một cái tên cấm kỵ, tuy nhiên nó chỉ từng là cấm kỵ trong quá khứ, truyền thuyết kể rằng Địa Ngục Chân Thần là kẻ duy nhất biết cách đột phá lên 25 Trùng Thiên Chân Thần từ sau thời kì viễn cổ.

Nguyên Tố Thế Giới được chia làm ba thời kỳ lịch sử chính, kỷ viễn cổ, kỷ thượng cổ cùng kỷ hòa bình. Từ sau kỷ viễn cổ hay còn được gọi là chiên tranh chúng thần lần thứ nhất thì thiên hạ này luôn tồn tại bốn vị 25 Trùng Thiên Chân Thần, bốn người này cai quản thiên địa, bốn người đặt ra quy tắc, bốn người xây dựng thế gian, bốn người này tồn tại với tư cách chúa tể.

25 Trùng Thiên là một thứ mờ mờ ảo ảo, rất nhiều Cực Đạo Chân Thần đỉnh phong cố gắng cả đời cũng không tìm được cánh cửa đi vào cảnh giới này, cả đời chịu ở dưới chân bốn tôn đại thần kia tuy nhiên có một ngoại lệ duy nhất- Địa Ngục Chân Thần.

Từ sau thời đại viễn cổ Địa Ngục Chân Thần là người đầu tiên phá tan gông cùm xiềng xích cảnh giới 25 Trùng Thiên trong thiên hạ, trở thành vị thần thứ 5 đạt đến cảnh giới này bất quá hắn đã chết, ngay khi hắn lần đầu tiên cảm nhận được cảnh giới 25 Trùng Thiên rốt cuộc là cái gì thì bị bốn tôn đại thần 25 Trùng Thiên khác liên thủ đánh chết.

Từ sau sự kiện đó 25 Trùng Thiên trở thành một cấm kỵ, bất cứ vị Cực Đạo Chân Thần nào cũng nhận ra, đột phá đến 25 Trùng Thiên căn bản là dấu hiệu của cái chết, đương nhiên hiện nay trong Nguyên Tố Thế Giới không một ai rõ cách để bước vào 25 Trùng Thiên cả, Địa Ngục Chân Thần đã mang thứ đó đi theo sinh mạng của hắn mãi mãi.

Mọi việc tưởng như kết thúc nhưng hôm nay, ngay ở đây ngay giờ phút này những vị Cực Đạo Chân Thần mạnh nhất thiên hạ nhìn thấy gì ? , bọn họ nhìn thấy Địa Ngục Chân Thần dĩ nhiên xuất thế, cho dù chỉ tồn tại trong 5 giây đồng hồ ngắn ngủi nhưng hắn vẫn tồn tại sao có thể khiến bọn họ không kinh sợ.

…..........

Quay lại với cuộc chiến của Vô Song cùng Chiến Vô Địch, đừng nói Chiến Vô Địch bị dọa sợ mà Vô Song cũng bị dọa sợ, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng Ngạ Quỷ Đạo trong Luân Hồi Lục Ấn, cho dù Vô Song không biết cái hư ảnh trên bầu trời đó là gì nhưng hắn cũng thực sự sợ, Vô Song không ngờ một chiêu này lại mang đến ảnh hưởng lớn đến vậy, một chiêu này như báo cho cả thế gian biết Vô Song hắn tồn tại, Vô Song hắn đang chiến đấu vậy.

Vô Song trên lý thuyết đủ sức sủ dụng Ngạ Quỷ Ấn, điều này chính Tử đã nói với hắn có điều Vô Song chưa bao giờ từng sử dụng mà thôi, đây cũng là lần đầu tiên Vô Song đụng đến ấn này, hắn đơn giản chỉ muốn thắng Chiến Vô Địch mà thôi.

Rất may cho Vô Song, ngay khi hắn không biết xử lý Ngạ Quỷ Ấn thế nào thì một vệt sáng lướt qua, Vô Song bất tỉnh nhân sự, Ngạ Quỷ Ấn chưa kịp hình thành đã biến mất.

Không chỉ có Vô Song mà Chiến Vô Địch cũng ngất, ba người đi theo hắn cũng ngất thậm chí cả Cơ Tuyết Nhạn cũng ngất xỉu, toàn bộ mọi sinh linh trong phạm vị Việt Quốc cùng ngất xỉu, lúc này ở trong toàn bộ Việt Quốc cũng chỉ có một người còn có thể đứng, một lão nhân thần bí lưng còng.

Lão nhân không nói năng gì, trên người ông ta phát ra một quầng sáng đáng sợ, một chiêu bao trùm toàn bộ Việt Quốc, lão nhân nhẹ nhàng thở ra một hơi :”Xóa Ký Ức”.

Ngay sau khi giải quyết xong việc ký ức lão nhân một tay ôm lấy Cơ Tuyết Nhạn một tay nắm lấy Vô Song đang bất tỉnh thân hình lập tức biến mất.

Vô Song không biết hôm nay hắn đã chạm đến cấm kỵ, một thứ cấm kỵ không được phép nhắc tới, cấm kỵ không được phép tồn tại.

Bí mật của Lục Đạo Luân Hồi Ấn cũng từ từ hiện ra, Luân Hồi Ấn dĩ nhiên có quan hệ đến Địa Ngục Chân Thần, không cần biết quan hệ ít hay nhiều nhưng tin tức này lộ ra đảm bảo có vô số Cực Đạo Chân Thần phá không mà đến chém giết Vô Song cướp đoạt bí mật này.

Địa Ngục Chân Thần khi chết đi tất cả những thứ liên quan đến hắn đều trở thành vật báu vô giá khiến vô số người đánh nhau vỡ đầu chảy máu là nguyên nhân chính khiến đại chiến chúng thần lần thứ hai nổ ra, vậy nếu một công pháp có thể gọi ra hư ảnh của Địa Ngục Chân Thần xuất hiện thì liệu đại chiến chúng thần lần thứ ba có diễn ra ?.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.