Chương trước
Chương sau
Ngày hôm nay tuyệt đối là một ngày u ám nhất của Tiềm Long đại hội, cao thủ xếp thứ 5 trên Bảng Hạ Giống người có thể làm Hách Mông cam tâm chịu thua vậy mà chỉ xếp vị trí thứ 2048.

Tuy nhiên mặt kệ mọi ánh mắt xung quanh Vô Song vẫn chỉ mỉm cười, hắn căn bản không để ý gì nữa yên tâm trơ về chỗ ngủ của mình, còn việc hắn dùng bao nhiêu thành thực lực trong này thì chỉ có trời mới biết.

Vô Song bước xuống sàn số 8 của mình thậm chí khuôn mặt còn vểnh lên đầy khinh đời, cứ như thể hắn đang đứng ở vị trí số 1 vậy.

Trầm Côn tức giận xanh cả mặt lại, hai nắm tay hắn nắm chặt vang lên những âm thanh răng rắc, bản thân Trầm Côn đương nhiên là mong muốn chiến thắng Vô Song nhưng hắn không muốn thắng theo cách này, hắn có cảm giác cứ như đang bị khinh bỉ vậy.

Nếu Vô Song đạt trị lực thật cao thì đương nhiên không có vấn đề gì tuy nhiên trị lực của Vô Song lại chỉ có 70, thắng một đối thủ thế này thì có gì vui sướng.

Thậm chí Trầm Côn cũng hoàn toàn không tin cái gọi là 0.01 thành thực lực của Vô Song, điều này căn bản không thể xảy ra, đối với Trầm Côn thì Vô Song hoàn toàn đang cười cợt hắn, đang chế nhạo hắn.

Trầm Côn cho dù tính cách hắn không được, cho dù bản thân hắn cũng chẳng phải là người tốt đẹp gì tuy nhiên Trầm Côn vẫn là một thiên tài chân chính, đã là thiên tài chân chính thì phải có lòng tự tôn của bản thân mình, thiên tài là những kẻ có lòng tự trọng rất cao.

Tiếng xương bàn tay vang lên răng rắc, Trầm Côn lạnh giọng :”Phế vật như ngươi không xứng đáng đứng trước mặt bản công tử, loại như ngươi tốt nhất đừng có đứng trước mặt ta”.

Đối với kẻ khác châm trọc Vô Song có thể coi như gió thoảng qua tai nhưng với Trầm Côn thì khác, Vô Song thản nhiên quay đầu lại nhìn hắn mỉm cười :” Ngươi không biết gì sao ?, leo từ vị trí thấp nhất leo lên mới có thể thực hiện đúng lời hứa của ta”.

Câu nói này của Vô Song cực kỳ khó hiểu ít nhất xung quanh không một ai hiểu được kể cả Trầm Côn, trong những người ở đây chỉ có Lạc Nhạn như chợt hiểu ra, ánh mắt nàng có chút ướt ướt, nàng làm sao quên được Vô Song đã từng nói gì.

Ngày hôm đó Vô Song đã nói :”Nếu như hắn gặp được người của Hoan Hỉ Tông, hắn sẽ cực kỳ khoan nhượng chỉ đánh cho tàn phế chứ tuyệt đối không giết chết”.

Chỉ có leo lên từ vị trí thấp nhất Vô Song mới có thể đảm bảo loại sạch toàn bộ người của Hoan Hỉ Tông, về phần Trầm Côn đối với Vô Song mà nói sớm muộn gì hắn cũng dẫm đối phương xuống dưới chân.

Mặt mũi không phải dùng lời nói lấy về, mặt mũi là dùng nắm đấm đòi lại.

Cửu U gia tộc đối với Vô Song mà nói rất nhạt rất nhạt, gia tộc này có chết hết thì Vô Song cũng chưa chắc quan tâm tuy nhiên Vô Song biết có một người luôn luôn hướng về gia tộc- cha của hắn Cửu U Huyết Nhận.

Cửu U gia tộc đới với cha hắn là một thánh địa, là nơi ông luôn hướng về, ước vọng lớn nhất của cả đời Cửu U Huyết Nhận chỉ đơn giản là được chết trong tổ địa, được đặt tên ở trong từ đường mà thôi.

Không phải ngẫu nhiên mà khi tuyệt vọng nhất, khi không còn biết cách làm thế nào thì người đàn ông mạnh mẽ, ma đầu số 1 của Việt Quốc này lại tìm đến Cửu U gia tộc, đối với ông gia tộc là chỗ dựa tinh thần, là nơi thiêng liêng nhất trong tâm hồn chính mình.

Cửu U gia tộc có thể chẳng tốt đẹp gì bất quá trong Tiềm Long đại hội lần này Vô Song hắn vẫn sẽ vì gia tộc này ra tay một lần, dù sao hắn cũng họ Cửu U.

…......

Một đồn 10, 10 đồn trăm trong phút chốc danh tiếng của Vô Song lại một lần nữa lên đến đỉnh điểm tuy nhiên nếu như những lần trước danh tiếng của hắn phủ một tầng thần bí thì lúc này hắn lại nổi tiếng là phế vật toàn bộ Tiềm Long đại hội.

Hiện nay Vô Song tuyệt đối là đối thủ mà mọi người muốn đánh bại nhất, đừng quên Vô Song còn đang có ba mỹ nhân làm bạn, tình cảnh này đương nhiên làm rất nhiều người nóng mắt thậm chí những nữ nhân của Vô Song còn đều là hàng cực phẩm.

Một thế lực nữa trong phút chốc cũng trở nên nổi tiếng đó chính là Việt Quốc, Việt Quốc trong một ngày xuất ra siêu cấp thiên tài Cơ Tuyết Nhạn cùng siêu cấp phế vật Vô Song, một thế lực cùng xuất ra hai nhân vật nổi tiếng thì sao có thể không nổi tiếng, rất nhanh quốc gia nhỏ bé này cũng được rất nhiều người bắt đầu tìm hiểu.

Sau Long Môn đệ nhất quan đương nhiên sẽ là Long Môn đệ nhị quan, thời gian tham gia cuộc thi thứ hai này được ấn định vào 3 ngày sau, nếu đệt nhất quan chỉ là màn trào hỏi với nhau thì đệ nhị quan sẽ là huyết chiến, là một vòng đấu thực sự của các thiên tài.

Nếu Trầm Côn tại Long môn đệ nhất quan chỉ dùng hai thành thực lực thì tại đệ nhị quan tuyệt đối có thể nhìn hắn dốc toàn lực một cuộc chiến, đám người Hách Mông, Thập Tôi, Vô Niệm cùng Tố Ngôn tuyệt đối không phải nhân vật ăn chay.

Về phần tâm điểm của Tiềm Long Thành là Vô Song thì lúc này hắn lại không có tâm trí đi ra ngoài, đối mặt với hắn lúc này là Cơ Tuyết Nhạn hay nói đúng hơn là học trò của hắn – Trâm Anh Sát Đế.

Nếu tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào đám người Trầm Côn thì Vô Song lại quan tâm đến Cơ Tuyết Nhạn nhất, việc Trâm Anh nhập hồn vào Cơ Tuyết Nhạn thì cô nàng này tuyệt đối là ứng cử viên nặng ký cho ngôi vô địch, đến cả bản thân Vô Song còn chưa có tự tin đánh bại được Cơ Tuyết Nhạn lúc này.

Trong ngự hoa viên một nam một nữ đang thản nhiên uống trà giữa một không gian tràn ngập hoa lá, Cơ Tuyết Nhạn nhìn Vô Song sau đó có chút ôn nhu mỉm cười, đương nhiên nụ cười này làm Vô Song cảm thấy rùng mình hơn là phấn khích, hắn đã quá sợ hãi với nụ cười dạng này cửa Trâm Anh rồi.

“Thế nào ngươi không có gì hỏi ta sao, tiểu sư phụ ?”.

Vô Song thở dài sau đó gật đầu :”Quả thực ta cũng lấy làm lạ vì ngài lại xuất hiện ở đây, Cơ Tuyết Nhạn cô nàng này thế nào rồi ?”.

Điều Vô Song lo sợ nhất đương nhiên là Trâm Anh đánh tan linh hồn của Cơ Tuyết Nhạn sau đó mạnh mẽ chiếm lấy cơ thể này, trong thế giới này kẻ mạnh là kẻ có quyền, nếu Trâm Anh làm thế thì tuyệt đối cũng không có ai dám có ý kiến với nàng, sự việc này trên đại lục không nhiều nhưng cũng không hề ít.

Trâm Anh tiếp tục ôn nhu mỉm cười thậm chí thân thể nàng còn ưỡn lên như đang khoe bộ ngực của mình với Vô Song vậy, cho dù về mặt nhan sắc hay cả thân hình thì Cơ Tuyết Nhạn không thể so sánh được với Trâm Anh tuy nhiên đây tuyệt đối là sự khiêu khích trắng trợn của nàng ta đối với Vô Song.

“Cuộc thi lần này không đơn giản, nó liên quan đến nhiều đại cự đầu của Nguyên Tố Thế Giới tuy nhiên trong cuộc thi này có một ẩn số, ẩn số mà chính bản thân ta cũng không nắm chắc”.

“Ngươi cũng biết hệ thống tình báo của Sát Điện mạnh thế nào đúng không ?, khi ngươi được Lãng Ông mang đến chỗ chúng ta thì cùng thời gian đó có một nhân vật xuất hiện, một kẻ mạnh đến đáng sợ”.

“Lúc này chúng ta cũng chưa có bất cứ thông tin gì về kẻ này ngoại trừ lời kể của Đấu Thần tiền bối, cho dù tương đối khó tin nhưng Đấu Thần tiền bối thậm chí cam đoan kẻ này đã đạt đến tình trạng bất tử đánh không chết, chúng ta tạm gọi hắn là Bất Tử Chân Thần”.

“Liên minh được thành lập giữa chúng ta nhằm mục đích gì chắc ngươi cũng hiểu vì vậy hoàn toàn không được phép có bất cứ sai sót nào, một nhân vật mạnh đến mức Phong Hào Chân Thần đánh còn không lại tuyệt đối có thể phá hỏng cả một kế hoạch”.

“Trong thời gian qua đám người chúng ta đã lục tung toàn bộ Tây Địa thậm chí rất nhiều nơi trên đại lục này cũng được kiểm tra một lần nhưng cũng không hề có tung tích hắn, kẻ này biến mất hoàn toàn cứ như chưa bao giờ sinh ra vậy tuy nhiên khoảng thời gian gần đây không ngờ tên này còn dám tự đại đến mức đi tìm Nghịch Thương Thiên”.

…......

Thời gian chậm rãi quay ngược lại, khoảng 1 tuần trước ngay tại trung tâm của Tây Địa nơi được gọi là trái tim của Tây Địa, Ma Pháp Thánh Thành.

Nơi đây là nơi Nghịch Thương Thiên thủ hộ, là nơi hắn sinh sống cùng tu luyện, bất cứ kẻ nào dám bước mà Ma Pháp Thánh Thành thì cho dù là ai cũng phải ngoan ngoãn mà sống có điều không một ai ngờ được, ngay trong mật thất tu luyện của Nghịch Thương Thiên hôm đó xuất hiện một vị khách đặc biệt.

….....

Nghịch Thương Thiên từ trong hồ nước lạnh như băng đi ra, đây là phòng riêng của hắn, là cấm địa đối với toàn bộ thiên hạ, ở đây vốn không bao giờ được phép xuất hiện người thứ hai ngoại trừ Nghịch Thương Thiên.

Thân hình của Nghịch Thương Thiên tuyệt đối không to lớn gì, hắn không khác gì một nhân loại bình thường, chiều cao thậm chí chỉ khoảng 1m77, làn da màu đồng khỏe mạnh, khuôn mặt sắc lạnh mang theo nét phong trần của sương gió, hai mắt được bịt kín phía sau một tấm vải, đây là hình dạng thật sự của Nghịch Thương Thiên.

Trong căn phòng im ắn đột nhiên vang lên một tiếng động, Nghịch Thương Thiên cực nhanh xoay người lại, hai thanh bán nguyệt đao không biết từ bao giờ đã xuất hiện trong tay hắn, một giọng nói đấy băng lãnh mang theo vô tận sát khí :”Ai ?”.

Một làn sương màu đen từ từ hiện lên, một thần bí nhân toàn thân màu đen, cơ thể hắn như được bao phủ bởi một lớp khí tà dị, khuôn mặt ẩn sâu trong lớp mặt nạ, một cái mặt nạ hình xoắn ốc chỉ để lộ ra một bên mắt, hắc ảnh thản nhiên đáp :”Không phải ngươi đang tìm cái gọi là Bất Tử Chân Thần sao, bản đế đến đây cho ngươi đỡ mất công tìm này”.

Hãy ấn cảm ơn ở sau mỗi chương truyện vì nó miễn phí nhưng lại là động lực rất lớn đối với bọn mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.