Đối với Vô Song mà nói tầng 11 và tầng 10 thực sự quá khác biệt, dưới 11 tầng hắn có thể làm bất cứ thứ gì mình muốn tuy nhiên bắt đầu từ tầng 10 thì mọi hành động của hắn sẽ được ghi hình lại đưa cho công chúng, đây thực sự là một điều Vô Song rất ghét.
Hắn không thích đánh nhau ở chỗ đông người, hắn thích nhất là giải quyết mọi việc trong bí mật, trước khi đủ sức mạnh thì cứ dấu thực lực của mình, dấu được bao nhiêu tốt bấy nhiêu.
Đương nhiên việc bị truyền hình trực tiếp ra ngoài cũng không hẳn là xấu bởi thứ mà nó mang lại là danh tiếng, Vô Song muốn lập nghiệp ngoại trừ tài lực cùng vật lực thì hắn còn cần danh tiếng.
Xét về tài lực nếu Vô Song có thể hoàn thành việc Hắc Ám Mị Linh Tộc nhờ cậy sau đó tiếp tục thành công nhận vị trí Sát Đế đời tiếp theo thì hắn không cần lo lắng tuy nhiên hai việc này cực khó, đây là hai việc của tương lai.
Tài lực và vật lực của Vô Song lúc này tạm thời không có, từ khi tiến đến thế giới này hắn khởi nghiệp bằng hai bàn tay trắng, mọi thứ hắn quan tâm chỉ là chiến đấu cùng tu luyện chứ chưa bao giờ động đến việc kiếm tiền chính vì vậy hiện nay danh tiếng là cực kỳ quan trọng với Vô Song.
Hít một hơi lãnh khí sau đó ánh mắt Vô Song lóe lên, có một số thứ hắn không thể sử dụng trước mắt toàn bộ thiên hạ, thứ mạnh nhất của Vô Song – linh hồn lực cũng tuyệt đối không thể sử dụng.
Linh hồn lực của Vô Song mạnh mẽ tuyệt luân hơn xa cảnh giới của hắn lúc này, chỉ cần linh hồn lực của bản thân mình Vô Song cũng thừa sức quét ngang Hoàng Kim Tháp, thừa sức miểu sát tất cả đối thủ bởi chỉ cần dùng linh hồn lực Vô Song có thể đánh một trận cùng Tiên Hoàng.
Vô Song không rõ khi sử dụng linh hồn lực thì có bị phát hiện không, dù sao hắn từng dùng linh hồn lực đối chiến với khá nhiều người nhưng đều bình yên vô sự bất quá phòng bệnh vẫn hơn chữa bệnh, ai biết trong cả chục vạn người ngoài kia có ai chú ý đến hắn không.
Chính vì vậy Vô Song quyết định dùng linh hồn lực lượng của mình một lần trước khi không được sử dụng nữa, có trách thì trách đám người trên tầng 11 không may mắn mà thôi.
Vô Song thản nhiên nhìn Lạc Nhạn sau đó lên tiếng:”Đi tiếp thôi”.
Lạc Nhạn mỉm cười cúi đầu, ánh mắt nàng trước khi đi khẽ liếc qua ba người Băng Linh, Băng Di cùng Băng Ngôn, trong ánh mắt lóe lên một tia không đành lòng nhưng rất nhanh nó bị sự quyết liệt thay thế, bước chân của Lạc Nhạn như nhanh hơn, nàng vội bước theo bóng lưng Vô Song.
Lạc Nhạn đã làm ra lựa chọn, Lạc Nhạn đã chấp nhận lựa chọn của mình, lúc này nàng không thể quay đầu lại, con đường này sẽ khó khăn vô cùng, sẽ nguy hiểm vô cùng tuy nhiên Lạc Nhạn không hối hận.
Tầng thứ 11 lúc này có 7 'khách' và 1 chủ tầng tuy nhiên lúc này thay vì tiếp tục đang bàn luận về chiến lực của Độc Cô Chiến Thần thì tất cả mọi ánh mắt đang dồ về tầng 15 bởi ở đó họ cảm nhận được sức nóng khủng khiếp.
Những người ở đây đương nhiên đều là cao thủ Lôi Kiếp Cảnh, bọn họ đến được đây thì chắc chắn đều biết đám người Băng Linh, Băng Di cùng Băng Ngôn bảo hộ tầng 15, ba thiên tài của Bắc Băng Cung nếu tách ra cũng không mạnh mẽ gì nhưng nếu hợp lại thì một nửa số người ở đây không phải là đối thủ.
Bắc Băng Cung nổi tiếng ở băng hệ công pháp, điều này đã trở thành thường thức vì vậy sức nóng khủng khiếp ở tầng 15 tuyệt đối không phải là từ ba người của Bắc Băng Cung tạo ra, có một vị khống hỏa cao thủ cực kỳ mạnh mẽ đang tiến lên đây, điều này làm toàn bộ 8 người cảnh giác hơn rất nhiều.
Bình thường mà nói cao thủ tiến vào tầng 11 sẽ lựa chọn thỏa hiệp, sẽ lựa chọn hòa bình tạm thời tuy nhiên sự xuất hiện của Vô Song quá đặc biệt cũng quá kỳ bí, hoàn toàn không ai ngờ đến giờ phút này dĩ nhiên có người còn đang leo tháp.
Tiếp theo đột nhiên không khí im ắng vô cùng, sức nóng khủng khiếp mà bọn họ cảm nhận được ở tầng 15 lúc này dĩ nhiên hoàn toàn biến mất, không có một chút vết tích nào cứ như nó chưa bao giờ xuất hiện vậy.
Không khí càng ngày càng âm trầm, càng ngày càng quỷ dị, áp lực càng ngày càng lớn khiến cho toàn bộ 8 người tại tầng 11 đều nhíu mày, bọn họ không thích cái cảm giác này, rõ ràng không hề có gì xảy ra nhưng trong lồng ngực bọn họ lại xuất hiện một áp lực vô danh, áp lực thậm chí càng ngày càng lớn, có cảm giác như mỗi bước chân của người đó là một lần nhịp tim của bọn họ nhảy lên.
Tầng 14 là một tầng trống.
Tầng 13 là một tầng trống.
Tầng 12 cũng là một tầng trống.
Cho dù Vô Song chưa bước đến nhưng tiếng bước chân của hắn cứ vang vọng nơi đây, tiếng bước chân của hắn cứ như đang đi vào trong lòng người, áp lực càng ngày càng được ra tăng.
Khi thân ảnh của Vô Song cùng Lạc Nhạn xuất hiện ở tầng 11 lập tức toàn bộ 8 người tầng 11 đứng lên, ánh mắt của họ lúc này như dại ra, cũng giống như đám người Cửu U Cô Phong, Huyền Sát, Huyền Thiên hay cả Độc Cô Tuyệt trước kia thứ mà những người này nhìn thấy chỉ là một ánh mắt.
Nếu lúc trước là ánh mắt màu đỏ mang theo sát khí vô cùng vô tận, cho người ta cảm giác như đang ở trong tu la huyết ngục như đang đối mặt với địa ngục tu la thì ánh mắt lần này lại là màu tím, đôi đồng từ màu tím yêu dị.
Xung quanh Vô Song lúc này lượn lờ tử sắc, ánh mắt của hắn khiến toàn bộ các cao thủ trẻ tuổi của tầng 11 như rơi vào mộng mị, như rơi vào một thế giới vô tận tà ác nhưng cũng đầy huyễn hoặc, bọn họ như có cảm giác mình bị cô lập, bị tách khỏi thế giới này, dưới ánh mắt của Vô Song tất cả như biến mất, thứ còn lại chỉ là sự điên loạn.
Nếu Huyết Nhãn của Vô Song mang đến nỗi sợ tột độ thì Tử Nhãn của Vô Song có thể thay đổi cảm xúc của con người, nó mang đến sự điên loạn, nó phá hủy tâm trí của người khác.
Cả 8 người gầm lên như 8 con dã thú bị bỏ đói lâu ngày, ánh mắt của bọn họ bị nhuộm đỏ, trong lòng bọn họ lúc này chỉ có một ý niệm :”Sát”.
Vô Song mỉm cười bàn tay dần dần kết thành đại thủ ấn, khóe miệng cong lên :”Ngủ ngon- Luân Hồi Lục Ấn – Thần Ấn”.
Một đại thủ khổng lồ xuất hiện tuy nhiên lần này Thần Ấn hoàn toàn đặc biệt, nó không còn là một cánh tay khổng lồ, nó cũng không phải là cả một hóa thân khổng lồ được tạo ra mà một ấn của Vô Song xuất ra đúng 8 bàn tay, án ấn ký màu tím.
Thần Ấn không gặp bất cứ cản trở gì, nó đánh xuyên qua thức hải của cả 8 cao thủ trẻ tuổi tầng 11, bọn họ gần như không có chút cơ hội nào phản kháng, một chiêu 8 người lập tức lâm vào mộng mị, đây chính là miểu sát.
Đáng thương cho thiên tài trẻ tuổi ở tầng 11, bọn họ còn không có tư cách để Vô Song biết tên, ánh mắt Vô Song lóe lên, một lần nữa trở lại màu đen bình thường của hắn, thản nhiên bước về phía trước, sau lưng hắn Lạc Nhạn cứ như vậy ngoan ngoãn đi theo.
Ngay khi đến trước cửa tầng 10 bỗng nhiên Vô Song quay đầu lại nhìn thoáng qua Lạc Nhạn :”10 vị trí đầu tiên trong Tiềm Long đại hội lần này Cửu U gia tộc chiếm một phần”.
Lạc Nhạn ánh mắt to tròn mở ra không thể tin nổi vào tai mình bất quá Lạc Nhạn vốn thông minh, nàng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, ôn nhu mỉm cười bên tai Vô Song :”Vâng thưa công tử, Lạc Nhạn biết rồi”.
Vô Song cùng Lạc Nhạn cùng nhau bước qua cánh cửa tầng 10, từ tầng 10 đến tầng 2048 hoàn toàn không còn bất cứ ai còn tỉnh táo, tất cả những tầng này đều vô chủ, nơi Vô Song bước qua tuyệt đối không có ai có thể đứng lên.
…..........
Ở ngoài thung lũng lúc này hàng vạn ánh mắt chú ý về phía màn hình, nơi đó thân ảnh Vô Song từ từ xuất hiện, khi hắn tiến vào bên trong không một ai quan tâm nhưng khi lần thứ hai Vô Song hiện ra thì hàng vạn người cùng nhau tung hô, bọn họ đang đợi xem liệu Vô Song có thể đi xa được đến đâu.
Không gian tầng 10 là một khoảng trời rất rộng thậm chí còn có từng tia nắng mặt trời chiếu xuống, chiếu lên nửa mặt của Vô Song khiến hắn thêm phần tuấn lãng, những lúc Vô Song nghiêm túc trên người hắn có một mị lực rất đặc biệt.
Chậm rãi bước từng bước về phía trước, hai tay chắp sau lưng, sau lưng là Lạc Nhạn- nô tỳ của hắn đang cung kính bước theo, nhìn Vô Song lúc này không khác gì một bậc vương giả cả.
Vị trí của Vô Song vốn phải là trong top 10, hắn trở về đây để đoạt lại chỗ của mình, lúc này Vương Giả đã trở về.
Tầng thứ 10 cũng không phải chỉ có một người, tầng 10 lúc này ngoại trừ chủ tầng là Độc Cô Chiến Thần ra thì còn hai vị 'khách', Đắc Kỷ cùng Lãnh Huyết.
Rất may cho cả hai người là khi Vô Song đánh vào tầng 15 thì cả hai người này cùng tiến vào tầng 10, cùng nhau thách đấu Độc Cô Chiến Thần.
Khi Vô Song bước đến khiến cả ba nhân vật này giật mình, khi nhìn thấy người tới là Vô Song thì cả ba đều nhíu mày, bọn họ thực sự không thể ngờ người tiến đến lúc này lại là Vô Song.
Bất cứ ai cũng có thể tiến vào tầng 10 chỉ có Vô Song là không thể bởi vị trí của hắn là tầng 2048, trong tổng số 72 giờ của Long Môn đệ nhị quan thì 50 tiếng đã trôi qua, Vô Song mất đúng 50 giờ đồng hồ để vượt qua 2038 tầng tháp, một việc mà cả ba nhân vật tại tầng 10 lúc này không thể tưởng tượng.
Vượt qua 2038 tầng tháp mà Vô Song thậm chí còn không có dấu hiệu mệt mỏi, đến vạt áo còn không xuất hiện sự nhàu nát, hắn lúc này có thể sử dụng đỉnh cao chiến lực.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Độc Cô Chiến Thần, Đắc Kỷ cùng Lãnh Huyết, trong ánh mắt chờ mong của hàng vạn con người dưới kia, Vô Song mở miệng :”Không phải người của Nam Địa, biến”.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]