Chương trước
Chương sau
Sinh Tử Đài lúc này Hách Mông toàn thân run rẩy, Địa Ngục Ma Đao không biết đã rơi xuống từ lúc nào, thanh ma đao cô độc nằm im một chỗ không nhúc nhích, nó bất lực như chính bản thân Hách Mông bây giờ vậy, Hách Mông quả thực không có một cửa thắng nào trong cuộc chiến này.

Thân hình liên tục dãy dụa như muốn phá tan lớp gồng cùm xiềng xích trên người nhưng không thể, đây là lần đầu tiên Hách Mông thua thảm như thế, khi hắn ngước đầu lên đập vào mắt mình là thân ảnh của Tiêu Thu Phong, một kẻ là trời còn một người là đất vậy, khoảng cách giữa hai người căn bản không thể san lấp.

Tất nhiên Hách Mông không phải là một kẻ thích chịu thua, bất kể thế nào hắn cũng phải đánh, ngay cả chết hắn cũng phải đánh, Hách Mông cả đời này có thể thua trận nhưng ý chí không thể thua.

Hách Mông hống lên một tiếng, máu huyết trên người hắn sục sôi, toàn bộ cơ bắp cơ thể gồng lên, một tia sáng đỏ rực cùng từng luồng trận văn kì bí khắc lên người hắn.

Dã Man Nhân thiên phú – Chúc Phục thuật.

Không biết lấy sức mạnh ở đâu ra Hách Mông vậy mà phá tan xiềng xích toàn thân, thanh Địa Ngục Ma Đao ở phương xa bỗng nhiên xuất hiện từng luồng hỏa diễm, nó một lần nữa trở về trong tay Hách Mông.

Hách Mông nắm chặt Địa Ngục Ma Đao trong tay, cả người gồng lên, có điều rất nhanh khuôn mặt lại trắng bệch, một cánh tay của Tiêu Thu Phong lúc này đặt lên vai hắn, chỉ một cánh tay thôi mà làm cho Hách Mông có cmả giác như bị cả thiên địa này đè vậy.

Đại Tự Tại quan trọng nhất chính là làm tâm tự tại, hòa mình với cảnh vật xung quanh, mượn đại thế của thiên địa thậm chí nếu luyện đến Đại Tự Tại tầng thứ 12 có thể mượn thiên đạo lực lượng, đây mới là lý do mà Đế Sư có thể tung hoành một thời đại, có thể cùng Đại Địa Chân Thần trở thành sinh tử đối thủ.

Tiếng khớp xương bả vai của Hách Mông vang lên răng rắc, dưới năm ngón tay của Tiêu Thu Phong toàn bộ cánh tay của Hách Mông như bị bóp nát, một cánh tay của hắn như đang bị phế đi vậy.

Hai tròng mắt của Hách Mông rực lửa, hắn không cam tâm thua như thế này, dù biết chắc chắn phải thua nhưng thua như vậy Hách Mông không chịu nổi, đường đường là đệ nhất thiên tài của Dã Man Nhân lại không thể chạm nổi vào vạt áo đối phương.

Hách Mông đột nhiên làm ra một hành động mà tất cả mọi người biến sắc, Địa Ngục Ma Đao bùng lên một đoàn hỏa diễm mang theo sức nóng kinh khủng sau đó vậy mà tự thiêu cháy cả cánh tay của mình, ngọn Địa Ngục Hỏa mang theo sức nóng đốt thẳng về phía cánh tay của Tiêu Thu Phong làm hắn phải khẽ lùi lại.

Hách Mông hi sinh một cánh tay mình, tay trái tiếp tục nắm lấy Địa Ngục Ma Đao rực cháy chém thẳng về phía đầu Tiêu Thu Phong “Địa Ngục Ma Đao – Loạn Thế Diệt Thương Thiên”.

Một đao của Hách Mông vậy mà chém bay đầu Tiêu Thu Phong trong ánh mắt bất lực cùng sợ hãi của hắn. Hách Mông không thể nào tin được run rẩy cầm thanh Địa Ngục Ma Đao trên tay trái, mặc kệ một bên tay phải bị mất đi không hề quan tâm, Hách Mông còn chưa hết bàng hoàng sau cuộc chiến này.

Đột nhiên hai mắt Hách Mông run lên, một thân ảnh không đầu vậy mà đang thản nhiên khoác lấy một bên vai của hắn, cái đầu của Tiêu Thu Phong bị chặt xuống vậy mà lại mở mắt ra mỉm cười :”Ngươi vẫn không nhận ra khoảng cách giữa chúng ta à ?”.

Hách Mông toàn thân run lên, khóe miệng hắn xuất hiện một nụ cười đắng chát. Không rõ từ bao giờ Hách Mông đã dính Ảo Mộng Ấn của Tiêu Thu Phong.

…......

Quay lại khung cảnh thực, tay phải Hách Mông nắm chặt lấy Địa Ngục Ma Đao, cả người được 'Chiến Tộc chúc phúc' phá tan xiềng xích trên người tuy nhiên ngay khi mũi đao đang bổ xuống thì thân hình hắn khẽ khựng lại.

Dần dần cơ bắp Hách Mông thả lỏng, cây Địa Ngục Ma Đao một lần nữa bị buông khỏi tay, cả người gục ngã xuống đất, hai mắt vô thần cơ thể run lên liên tục.

Tiêu Thu Phong từ đầu trận đấu đến bây giờ thậm chí không rơi một giọt mồ hôi, hắn căn bản là đang dạo chơi chứ không còn là quyết đấu nữa, hắn quá mạnh so với Hách Mông và so với phần còn lại của giải đấu.

Tiêu Thu Phong mỉm cười sau đó năm ngón tay xòe ra, chưởng ấn mang theo hai màu hắc bạch đập thẳng vào lồng ngực của Hách Mông :”Tiêu Dao Thủ – Thương Thiên Ấn”.

Không một ai ở đây có thể ngờ, Tiêu Thu Phong vậy mà hạ sát thủ, hắn vậy mà ra tay đánh chết Hách Mông ngay tại chỗ, một đòn kia chứa đựng sát khí, hắn thực sự không ngần ngại gì đánh chết Hách Mông.

Một chưởng hạ xuống thân hình Hách Mông đang run rẩy sau đó lập tức lặng thinh, lục phủ ngũ tạng vỡ nát, xương cốt toàn thân vỡ vụn, kinh mạch đứt đoạn, nguyên khí hư không, Hách Mông sau một đòn này cũng không cách cái chết là bao, kể cả hắn không chết thì kiếp này cũng triệt để trở thành phế nhân.

Ở ngoài khán đài Vip, Hung Hoàng đứng bật dậy, thân hình khổng lồ béo mập của ông ta xuất hiện kinh thiên sát ý, tuy nhiên cho dù sát ý lớn hơn nữa thì Hung Hoàng cũng không thể đi vào bên trong Tiềm Long Thành, đừng nói là hắn mà bất cứ ai cũng không thể.

Nắm tay Hung Hoàng bấu chặt lại, hai mắt mở lớn cứ như vậy khóa chặt thân ảnh Tiêu Thu Phong, lòng ông ta lúc này đau như cắt. Hách Mông không chỉ là một đệ tử mà trong mắt hung hoàng Hách Mông chính là con ông ta, là người mà Hung Hoàng gửi gắm những việc mình không thể hoàn thành, là người mang những khát vọng của Hung Hoàng bay cao bay xa.

Hung Hoàng biết lần này Hách Mông triệt để xong rồi, đứa đệ tử này của ông ta không chết cũng sẽ thành phế nhân.

Thông thường mà nói tuy Sinh Tử Đài không cấm chém giết, đã tiến vào Sinh Tử Đài thì số phận tùy thuộc vào tài nghệ, tài nghệ không bằng người thì có chết cũng không hối tiếc tuy nhiên đó chỉ là lý thuyết.

Một thiên tài đương nhiên không chỉ có một mình, một thiên tài có thể đi đến Tiềm Long Bảng thì tuyệt đối có cả một thế lực sau lưng, nếu không phải là sinh tử đại địch, nếu không phải là đẳng cấp về thế lực của hai bên quá lớn thì tuyệt đối hạn chế phát ra sự tình đuổi cùng giết tận.

Tiêu Dao Môn đương nhiên đủ mạnh, Đế Sư đương nhiên đủ nghịch thiên tuy nhiên Dã Man Nhân cũng không phải là hạng vừa chưa kể Dã Man Nhân còn là một phần của Chiến Tộc, vuốt mặt cũng phải nể mũi, làm gì cũng có giới hạn.

Hành động của Tiêu Thu Phong đương nhiên là đã vượt qua giới hạn, hành động này chính là thách thức Dã Man Nhân hay nói thẳng ra là thách thức Chiến Tộc.

Tất nhiên Tiêu Thu Phong không quan tâm gì đến cảm xúc xung quanh, hắn thản nhiên xoay người rời khỏi Sinh Tử Đài, Tiêu Thu Phong là người thứ ba dành chiến thắng sau Trầm Côn cùng Tố Ngôn.

Nếu như lúc trước có một số người sẽ hoài nghi về thực lực của Tiêu Thu Phong, hoài nghi về việc sau Long Môn đệ nhị quan kẻ này tiến thẳng lên số 1 trong bảng hạt giống thì sau cuộc chiến này cho dù là kẻ có trí tưởng tượng phong phú nhất cũng không dám nghĩ ra viễn cảnh người khác vô địch mà không phải Tiêu Thu Phong.

Về phần Hách Mông lúc này thân xác hắn cũng đã được truyền tống về bình đài, đáng ngạc nhiên là bình đài của Hách Mông lúc này xuất hiện thân ảnh của Vô Song.

Vô Song cũng không tiếp tục quan sát cuộc chiến tiếp theo của Vô Niệm mà là chú tâm để ý Hách Mông, bên cạnh hắn là một hộp dụng cụ, quả thực Vô Song muốn cứu Hách Mông một mạng, nếu Vô Song ra tay thì Hách Mông còn một tia hy vọng sống còn nếu Vô Song không ra tay thì Hách Mông chết chắc.

Tất nhiên Vô Song không dỗi hơi bôi việc vào người chỉ là hắn không đành lòng nhìn Hách Mông cứ thế chết đi. Nếu là Tiêu Thu Phong trước đây cùng lắm chỉ có thể đánh hòa Hách Mông mà thôi, Hách Mông đâu có yếu, để tìm được một kẻ cùng thế hệ lại vừa mắt Vô Song như Hách Mông thực sự rất hiếm.

Kẻ này có đôi chút độc ác nhưng lại trọng danh dự, kẻ này đầu óc không quá thông minh nhưng lại thẳng thắn, có chút lỗ mãng nhưng lại dũng cảm hơn người, quyết tâm cùng thiên phú của hắn lại càng không thể coi thường.

Một nguyên nhân nữa, nếu Vô Song có thể mang Hách Mông trở lại thì hắn chính là bán cho Dã Man Nhân một cái ân tình, Vô Song tin rằng cái nhân tình này sẽ trợ giúp Việt Quốc phát triển vượt bậc.

Việt Quốc nằm ngay sát U Ám Sâm Lâm, ở đó có tài nguyên vô cùng vô hạn nhưng lại không ai dám đụng vào, tuy vậy lúc này Vô Song vừa có quan hệ với Hắc Ám Mị Linh Tộc vừa có ân tình với Dã Man Nhân, sợ gì Việt Quốc không phát triển.

…......

Quả nhiên ở đằng xa nhìn thấy hành động của Vô Song mới khiến Hung Hoàng khẽ bình tĩnh lại, vị Tiên Hoàng mạnh nhất Nam Địa này ngồi xuống, lưng dựa vào thành ghế, ánh mắt có chút vô lực nhìn lên trời khóe miệng lẩm bẩm :”Tiểu tử ta không biết ngươi muốn gì nhưng chỉ cần cứu được Hách Mông thì ta sẽ đá ứng hết, chỉ cần làm được bản tọa nhất định sẽ làm”.

…........

Trận đấu thứ 3 kết thúc với phần thắng thuộc về Tiêu Thu Phong.

Trận đấu thứ 4 bắt đầu với người được chọn đối thủ là Cơ Tuyết Nhạn .

Khung cảnh trận đấu hiện nay đã mất đi sự hào hứng cùng chiến ý vốn có, toàn bộ sự tập trung vẫn cứ đang đổ dồn về phía Tiêu Thu Phong kẻ vẫn đang ung dung khoanh chân nhắm mắt.

Cơ Tuyết Nhạn lúc này mỉm cười đứng lên, nàng liếc mắt nhìn về phía Tiêu Thu Phong, ở phía đối diện Tiêu Thu Phong cũng mỉm cười nhìn nàng, ánh mắt Cơ Tuyết Nhạn đầy thách thức còn Tiêu Thu Phong chỉ thản nhiên đó nhận.

Thiên có thể đối với nam nhân cực kỳ tàn nhẫn bất quá nếu là nữ nhân đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp thì đến bao nhiêu hắn sẵn sàng tiếp bấy nhiêu.

Cơ Tuyết Nhạn đứng lên, ngón tay ngọc chỉ thẳng về phía Phong Phiêu Nhiên không cần suy nghĩ, khuôn mặt Cơ Tuyết Nhạn xuất hiện một nụ cười thản nhiên :”Ta chọn hắn “.

Cơ Tuyết Nhạn ra tay đương nhiên cũng khiến rất nhiều người hứng thú, cho dù ở ngoài kia vô số người đã mặc định là Tiêu Thu Phong dành ngôi quán quân của đại hội năm nay nhưng sự thu hút của Cơ Tuyết Nhạn cũng chưa hề giảm đi.

Một cô gái vô danh đến từ một thế lực vô danh nhưng chỉ mới lần đầu tham dự Tiềm Long Bảng đã ngồi trong top 4 của Long Môn đệ nhị quan thậm chí đã đánh bại cả Thập Hình một siêu cấp cao thủ trong cùng thế hệ, một người như vậy sao có thể không khiến kẻ khác tò mò, đặc biệt là Cơ Tuyết Nhạn còn là một nữ nhân, nữ cường giả như nàng trên thiên hạ không ít nhưng cũng tuyệt đối không nhiều.

Nam nhân thì luôn phải có nữ nhân làm bạn trên con đường tu luyện tịch mịch, muốn kiếm một nữ nhân với rất nhiều người không phải là việc khó nhưng một nữ nhân có thể đi cùng mình đến những bước chân cuối cùng thì không dễ, Cơ Tuyết Nhạn hoàn toàn có thể là một nữ nhân như thế.

Về phần tại sao Cơ Tuyết Nhạn không chọn Phi Điện cũng là có nguyên nhân, cho dù thế nào thì ngay từ khi Sinh Tử Đài này diễn ra Phi Điện đã mặc định là đối thủ của Vô Niệm, Cơ Tuyết Nhạn cũng không muốn phá hủy trò vui này.

(Chưa xong còn tiếp).
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.