Chương trước
Chương sau
Sau khi chính tay đánh chết Nam Long Vương áp lực của Vô Song mới nhẹ đi một chút, trận đấu này thực sự cực kỳ căng thẳng, bản thân Nam Long Vương là thất tinh đấu thánh cường giả, thực lực của kẻ này cho dù toàn lực đánh một trận cùng Vô Song cũng chưa chắc đã chết nhanh như thế, thiên phú của Thái Hư Cổ Long Tộc kết hợp với tu vi cao đến dọa người.

Vô Song quả thực cũng không muốn một lần đánh nát đầu Nam Long Vương làm gì bởi nếu hắn có thể giữ lại được xác Nam Long Vương thì tuyệt đối có thể làm tài liệu chính để luyện chế khôi lỗi chỉ là Vô Song không dám chắc nếu dung một đòn phật nộ hỏa liên có thể làm Nam Long Vương chết hay không, nếu chỉ vì tiếc khối thân thể của Nam Long Vương mà bản thân Vô Song do dự một nhịp để kẻ này không chết ngay lập tức sau một chiêu thì chính Vô Song mới bị đẩy vào đường cùng, kể cả Vô Song có thể giết chết Nam Long Vương trong ngay một giây tiếp theo thì Nam Long Vương trong một giây đó cũng đủ quay lại cắn ngược lại Vô Song một cái.

Không cần biết là rat tay thừa hay thiếu, Vô Song bắt buộc phải giết chết Nam Long Vương trong một lượt ra tay này, Nam Long Vương tuyệt đối phải chết ngay trong một đòn, tuyệt đối không có cơ hội xoay mình, đương nhiên chính bản thân Vô Song cũng tiếc khối thân thể trước mắt vô cùng, thân thể của thất tinh đấu thánh căn bản là chỉ có cầu chứ không thể gặp.

Yêu Khiếu Thiên quá yêu kẻ này chết đương nhiên Vô Song có thể không để ý chút nào, Vô Song không cần khôi lỗi thực lực quá thấp nhưng Nam Long Vương thì lại khác.

Đương nhiên Vô Song lúc này không thể nghĩ nhiều đến Nam Long Vương nữa, ánh mắt hắn chậm rãi đối chọi gay gắt cùng hai vị Long Vương còn lại, cho dù Nam Long Vương đã chết đi chỉ còn lại Bắc Long Vương cùng Tây Long Vương thì áp lực lên người Vô Song cũng lớn vô cùng, ba vị Long Vương chẳng có một ai dễ chơi cả.

Càng tay hại hơn nữa là trong một khoảng thời gian rất ngắn một mình Vô Song đã sử dụng ba lần Phật Nộ Hỏa Liên, điều này làm cho đấu khí trên cơ thể hắn cạn đến đấy, cho dù đấu khí của Vô Song hơn người, cho dù hắn mạnh như thế nào đi nữa thì ba chiêu Phật Nộ Hỏa Liên cùng xuất ra căn bản không dễ chịu gì, không phải ngẫu nhiên có thể giết chết một vị thất tinh đấu thánh nhanh như vậy, đây chính là tác dụng rất lớn của Phật Nộ Hỏa Liên có điều đi cùng với sức bạo tác kinh khủng khiếp đó là một lượng đấu khí cũng không kém gì.

………

Trong Tiểu Tu Di Ngũ Hành Sơn hiện nay hai vị Long Vương còn lại như chưa hề tin vào những việc xảy ra trước mắt, cặp long mày nhíu chặt lại thậm chí Bắc Long Vương còn run giọng “Ngươi dĩ nhiên giết chết hắn?, ngươi dĩ nhiên giết chết được Nam Long Vương? “.

Việc xảy ra ngay trước mắt thử hỏi làm sao Bắc Long Vương không sợ, ông ta cùng Nam Long Vương là đối thủ cũ, tuy nếu quyết chiến phần thắng đương nhiên thuộc về Bắc Long Vương nhưng muốn giết chết Nam Long Vương thì căn bản không thể nào, Nam Long Vương là đối thủ của ông ta vì vậy Bắc Long Vương hiểu rõ nhất sự lợi hại của đối thru tuy nhiên Bắc Long Vương không thể nào hiểu được một Nam Long Vương ít phút trước còn hô to gọi nhỏ nhưng hiện nay không ngờ đã là một người chết không hơn không kém.

Càng đáng sợ hơn là nếu Vô Song có thể giết được Nam Long Vương cũng có nghĩa là hắn có thể giết đưuọc Tây Long Vương hoặc ngay cả Bắc Long Vương, nghĩ đến đây lập tức sống lưng của hai vị Long Vương liền thấy lạnh lạnh, bọn họ hiểu Nam Long Vương chết là vì bị Vô Song toàn lực tập trung rat ay có điều nếu Vô Song toàn lực ra tay nếu mục tiêu không phải là Nam Long Vương mà chuyển sang một trong hai người bọn họ thì kết quả chỉ sợ cũng không khác Nam Long Vương là bao.

Tây Long Vương ánh mắt hiện lên từng tia sáng màu xanh, đôi cánh rồng sau lưng lập tức mở rộng ra, Tây Long Vương lúc này cũng không ngại biến thành trạng thái nửa người nửa yêu, khác hẳn với một Tây Long Vương ít nói như thường ngày mà thay vào đó là một Tây Long Vương cực độ điên cuồng, đôi cánh của hắn lập tức vỗ mạnh, thân hình Tây Long Vương thoáng cái đã xuất hiện trước mặt Vô Song.

Một quyền của Tây Long Vương mạnh mẽ nện xuống mặt Vô Song, một quyền này làm cả người Vô Song trùng xuống sau đó Tây Long Vương dung chính long trảo của hắn vỗ thẳng vào đầu Vô Song, thân hình Vô Song liền bị đánh bay đi như một quả bóng bay xì hơi vậy, nói gì thì nói thân thể của Tây Long Vương cũng đáng sợ vô cùng, từng nắm đấm của hắn làm Vô Song đau thấu xương.

Tiếp tục đuổi theo Vô Song cái đuôi dài nắm lấy chân Vô Song kéo lại, một long trảo lại nện thẳng xuống ngực Vô Song, từng tiếng xương gãy ‘răng rắc’ lập tức vang lên, đuôi của Tây Long Vương tiếp tục phát lực kéo thẳng Vô Song lên trời rồi lại đập mạnh xuống nền đất rắn chắc, một chiến đầu gối của của hắn to như cột đình đè lên ngực Vô Song, một nắm đấm lại tiếp tục xuất ra.

Tây Long Vương hiện nay hoàn toàn điên cuồng, không rõ tại sao cái chết của Nam Long Vương lại tác động rất lớn để kẻ này, mỗi nắm đám như tích tụ toàn bộ thù oán của bản thân hắn vậy, trong mắt Tây Long Vương dày đặc sát khí.

Lại một đấm nữa làm Vô Song hộc máu có điều tưởng như Vô Song hoàn toàn buông tay thì thân hình Tây Long Vương bị một lực lượng vô hình đánh bay đi, một nắm đấm nện thẳng vào đầu hắn ta, nếu xét về sức công phá thì nắm đấm này tuyệt đối không thể xuyên qua được lớp da dày như tường thành của Tây Long Vương có điều lại làm toàn thân Tây Long Vương đau như búa bổ, đại não của hắn không ngờ tê dần lại lảo đảo lùi về phía sau.

Trên mặt đất Vô Song khó khăn ngồi dậy lau đi vết máu trên mặt, trên đầu hắn là một bàn tay linh hồn lực màu trắng đục, một bàn tay khổng lồ phiêu phù sau lưng Vô Song.

Cho dù đấu khí cạn kiệt, cho dù trình độ cơ thể không cách nào mạnh bằng đối phương thì Vô Song hắn vẫn còn linh hồn lực, bằng linh hồn lực hắn cũng có thể chiến đấu cùng Tây Long Vương một trận, đương nhiên Vô Song cũng không quên từ nãy giờ Bắc Long Vương thủy chung cũng không lựa chọn di chuyển.

Tây Long Vương một tay ôm đầu khẽ cắn rang “Chết tiệt không ngờ ngươi còn có linh hồn công kích mạnh mẽ thế này”. Nói xong Tây Long Vương gầm lên nhìn Bắc Long Vương, ánh mắt vẫn tràn ngập hận thù “Ngươi còn định đứng đấy làm gì?, ngươi chẳng nhẽ không muốn báo thù cho Nam Long Vương, ngươi chẳng nhẽ cứ đứng nhìn như vậy?”.

Có một sự thực rất ít người biết năm đó ba vị Long Vương là huynh đệ của nhau, là huynh đệ vào sinh ra tử bên cạnh Long Hoàng, bốn người bọn họ đã đánh thủng ra một mảnh bầu trời cho chính Thái Hư Cổ Long Tộc, bốn người bọn họ mới là những người có công lớn nhất trong việc gây dựng một Thái Hư Cổ Long Tộc lợi hại thế này.

Cả Thái Hư Cổ Long Tộc cùng Thiên Yêu Hoàng Tộc từng trải qua một thời kì tăm tối vô cùng, thời kì đó bắt nguồn từ chính Long Hoàng Căn Nguyên Quả.

Rất nhiều năm trước Long Hoàng Căn Nguyên Quả đã trở thành báu vật của hai tộc, bất cứ tộc nào cũng them muốn Long Hoàng Căn Nguyên Quả vô cùng bởi loại quả này có thể sản sinh ra một siêu cấp cường giả cho thế hệ sau, loại quả này nếu rơi vào tay Thái Hư Cổ Long Tộc thì làm cho họ càng ngày càng mạnh thậm chí mang quân từ Thú Vực đánh thẳng ra Trung Châu chiếm lấy thiên hạ cũng không phải là việc quá khó khăn.

Về phần Thiên Yêu Hoàng Tộc nếu chiếm được Long Hoàng Căn Nguyên Quả thì liền giúp bọn họ đứng trên đầu Thái Hư Cổ Long Tộc, giúp bọn họ trở thành thế lực ma thú lớn nhất thiên hạ.

Tuy nhiên trong suốt lịch sử phát triển của hai tộc chỉ có hai trường hợp duy nhất từng hấp thu Long Hoàng Căn Nguyên Quả thành công, trường hợp đầu tiên là của một siêu cấp thiên tài thuộc Thiên Yêu Hoàng Tộc, vị thiên tài này đã trợ giúp cho Thiên Yêu Hoàng Tộc đè đầu cưỡi cổ Thái Hư Cổ Long Tộc chỉ thiếu chút nữa là có thể làm Thái Hư Cổ Long Tộc diệt tộc, đáng tiếc khi Thái Hư Cổ Long Tộc sắp không chịu nổi nữa thì lại có một cường nhân trong tộc họ hấp thụ thành công Long Hoàng Căn Nguyên Quả, ngay lập tức Thái Hư Cổ Long Tộc tổ chức phản công đẩy lùi Thiên Yêu Hoàng Tộc.

Kết quả của cuộc chiến năm đó hai tộc liền lưỡng bại câu thương, cả hai tộc đều chịu những tổn thất không thể nào chịu nổi, đương nhiên mạt thế sinh anh tài, sau thời kì tăm tối đó Chúc Khôn xuất hiện, ông ta cùng Đại Trưởng Lão của Thái Hư Cổ Long Tộc cùng tam đại long Vương đã mạnh mẽ xây dựng lại một căn nhà sắp đổ, mạnh mẽ xây dựng lại một Thái Hư Cổ Long Tộc cường đại nhất Thú Vực. (Chúc Không là cha Tử Nghiên nếu bạn nào quên nhé”.

Đương nhiên nếu Thái Hư Cổ Long Tộc có Chúc Khôn thì Thiên Yêu Hoàng Tộc cũng không hề kém cạnh, năm đó Chúc Khôn cường đại cũng không cách nào hơn được Hoàng Viêm của Thiên Yêu Hoàng Tộc chỉ tiếc Hoàng Viêm chết sớm hơn Chúc Khôn nếu không hiện nay Thiên Yêu Hoàng Tộc chưa chắc đã thua Thái Hư Cổ Long Tộc.

…………

Lại nói về Bắc Long Vương lúc này ánh mắt hắn nhíu chặt lại nhìn Vô Song, cái chết của Nam Long Vương đương nhiên cũng làm kẻ này bực tức, Nam Long Vương có thể chết nhưng chỉ được chết trong tay hắn bởi ba người bọn họ là bạn bè, là chiến hữu, cuộc chiến này vốn chỉ cho ba người bọn họ tham chiến, Nam Long Vương bị một kẻ bên ngoài giết chết đương nhiên làm Bắc Long Vương giận sôi máu có điều trái với suy nghĩ của cả Tây long Vương cùng Vô Song, Bắc Long Vương chậm rãi mở miệng.

“Bản vương muốn hỏi giữa chúng ta còn có thể thương lượng, việc ngươi giết Nam Long Vương ta có thể không để ý đến chỉ mong ngươi không nhúng tay vào việc của Thái Hư Cổ Long Tộc nữa, Thiên Yêu Hoàng Tộc tân nhiệm tộc trưởng tốt nhất vẫn cứ lo cho THiên Yêu Hoàng Tộc thì hơn. Ngươi rất mạnh nhưng ngươi phải biết đối mặt với ngươi là cái gì, chỉ cần ngươi chịu thả ta ra khỏi không gian này ta tuyệt đối để ngươi ung dung rời đi, đến cả Long Hoàng Căn Nguyên Quả cũng không cần được chí?, thậm chí tương lai không biết chừng Thái Hư Cổ Long Tộc cùng Thiên Yêu Hoàng Tộc lại là minh hữu”.

Vô Song nghe đến đây lập tức lắc đầu mỉm cười cho dù thân thể của hắn hiện nay tàn tạ vô cùng thì có vẻ như Vô Song hắn cũng không để ý, nhìn Bắc Long Vouowng không hề có ý định xuất thủ Vô Song khẽ nhếch miệng “Sai rồi, ta rất tham lam, ta không chỉ muốn Thiên Yêu Hoàng Tộc mà ta còn muốn Thái Hư Cổ Long Tộc, nếu con gái của Long Hoàng lên làm Long Hoàng đời này thì Thái Hư Cổ Long Tộc đương nhiên trở thành minh hữu của ta, ta tin nàng hơn tin ngươi nhiều, muốn rời khỏi đây trừ khi giết ta hoặc cả hai ngươi cho ta hạ yêu cấm, không biết ý kiến hai vị thế nào?”.

Vô Song vừa dứt lời thì thân hình Bắc Long Vươn lao vút đến chỗ hắn, ánh mắt nồng nặc sát khí “Cuồng vọng tự đại, được một bước lại tiến một bước, bản vương lần này sẽ cho ngươi thấy cái gì là sức mạnh tuyệt đối”.

Bản thân Bắc Long Vương lo lắng nhất là chiến đấu trong Tiểu Ngũ Hành Tu Di Sơn, nơi đây khiến Thái Hư Cổ Long Tộc không thể sử dụng được không gian lực lượng lại càng không thể biến về bản thể dù sao Tiểu Tu Di Ngũ Hành Sơn cũng quá nhỏ, trong mắt Bắc Long Vương chỉ cần đợi Vô Song thả hai người bọn họ ra thì giết Vô Song cũng chưa muộn có điều nếu Vô Song đã không chịu thì Bắc Long Vương không ngại ban cho hắn cái chết.

Thân hình Bắc Long Vương động đương nhiên Tây Long Vương cũng động, hai người cùng lao thẳng về phía Vô Song từ hai hướng khác nhau, nắm tay của cả hai hiện lên từng vòng xoáy đáng sợ vô cùng, căn bản không khác gì mũi khoan vậy.

Thấy cả Bắc Long Vương cùng Tây Long Vương lao đến lập tức linh hồn lực của Vô Song tách thành hai phần, hai nắm tay khổng lồ lập tức cứng đối cừng cùng hai vị Long Vương.

Chỉ một lần va chạm đã làm hai vị Long Vương run lên, thân hình lung lay như sắp đổ, công kích linh hồn đúng là điểm yếu của hai người có điều ở phía ngược lại Vô Song cũng không khá hơn, lực quyền của cả hai quá bá đạo, lực quyền kinh khủng như vậy lập tức đấm nát linh hồn hư ảo của Vô Song.

Đôi cánh khổng lồ của Bắc Long Vương lại hiện lên, lúc này ông ta cũng giống như Tây Long Vương biến thân về dạng nửa người nửa thú, trong trạng thái này cả tốc độ cùng sức mạnh của Bắc Long Vương đều bạo tang “Hoành Tảo Thiên Quân, Tử Long Cửu Kích”.

Một tiếng rồng ngâm vang vọng cửu thiên, nắm tay của Bắc Long Vương xuất thẳng về phía Vô Song, một đòn này mang theo toàn bộ không gian lực lượng xung quanh, một đòn này vang lên từng tiếng sấm nổ vang kinh dị vô cùng, điều đáng sợ nhất là sau lưng Bắc Long Vương có cả một thân ảnh tử long khổng lồ.

Về phần Tây Long Vương cũng mỉm cười “Chết đi, Bất Bại Thanh Long Quyền”.

Đây chính là cả hai quyền đạt đến thiên giai công pháp, sức phá hoại căn bản không cần bàn cãi, uy lực căn bản không cần hỏi đến, một con rồng màu tím cùng một con rồng màu xanh từ hai hướng lao thẳng tới, tiếng gầm thét làm Vô Song tê cả da đầu.

Linh hồn lực của Vô Song lập tức biến đổi, một vòng tròn trắng bạc không ngờ hiện ra xung quanh người hắn, một vòng tròn được tạo nên hoàn toàn từ linh hồn lực, Vô Song nhắm chặt hai mắt cắn rang ngạng kháng hai chiêu thiên giai công pháp này.

Điểm yếu nhất của Vô Song không phải là thân thể, không phải là tốc độ cũng chẳng phải là cảnh giới, thứ Vô Song thiếu nhất chính là việc hắn quá ít đấu kỹ mang tính tấn công, trong tay hắn thậm chí còn không có thiên giai đấu kỹ, đương nhiên Hoàng Tuyền Thiên Nộ của Hoàng Tuyền Yêu Thánh là thiên giai đấy kỹ cao giai tuyệt đối còn mạnh hơn của hai vị Long Vương có điều thứ này Vô Song dĩ nhiên chưa hề tu luyện.

Một quyền như chôn vùi Vô Song xuống mặt đất, đến quyền thứ hai tiến đến liền đập nát linh hồn phòng ngự của hắn, nghiền nát cả lá chắn linh hồn của Vô Song, dư chấn mà quyền này mang lại đấm nát toàn bộ phần ngực của Vô Song làm hắn hộc máu bắn thẳng ra ngoài, cuộc chiến này thậm chí còn cho Vô Song nhiều vết thương nhất kể từ khi hắn quay về Đấu Khí Đại Lục này.

Tây Long Vương cùng Bắc Long Vương không hổ từng là chiến hữu năm xưa, khả năng phối hợp cực kỳ thuần thục, vừa thấy Vô Song bị đánh bay đi cả hai lại từ hai hướng lao thẳng đến, lúc này hai người cẳn bản không sợ Vô Song chạy trốn, trong mắt cả hai Vô Song không khác gì dầu hết đèn tắt.

Khói bụi tan đi để lộ ra thân hình Vô Song bị ghim thẳng vào bức tường vững chắc phía sau căn bản không thể thoát ra, khóe miệng hắn toàn máu là máu, hai cánh tay hoàn toàn bị phế đi buông thõng trên mặt đất có điều trên đỉnh đầu Vô Song dĩ nhiên vẫn còn linh hồn lực phiêu phú, đây tuyệt đối là điều hai vị Long Vương căn bản không thể ngờ tới.

Vô Song ngồi im trên mặt đất, khóe miệng hắn vẫn xuất hiện một nụ cười đầy tự tin “Luân Hồi Lục Ấn- Thiên Ấn”.

Thiên Ấn vừa hiện lập tức trên trán Vô Song mở ra một con mắt thứ ba, Thiên Ấn hiện ra làm con mắt thứ ba này mở rộng, một mũi tên bạc bắc thẳng về phía Tây Long Vương cùng Bắc Long Vương, trong một sát na không ngờ cả hai người này đều bị khựng lại.

“Luân Hồi Lục Ấn –Thần Ấn”.

“Luân Hồi Lục Ấn – Nhân Ấn”.

Tiếp theo Thiên Ấn đương nhiên là Thần Ấn, Thần Ấn hiện ra lập tức hai bàn tay khổng lồ cách không đánh ra, hai bàn tay đánh thẳng vào linh hồn hai vị Long Vương, một đòn này làm cả Tây Long Vương cùng Bắc Long Vương bay ngược ra ngoài, khóe miệng trào ra một tia máu, phải nói linh hồn công kích là điểm yếu duy nhất của Thái Hư Cổ Long Tộc vả của toàn bộ Yêu Thú.

Ngay sau Thần Ấn chính là Nhân Ấn nhưng lúc này Nhân Ấn lại được Vô Song sử dụng đặc biệt hơn rất nhiều, thay vì sử dụng làm vũ khí hoặc tạo ra vũ khí thì Nhân Ấn lại như bình thường tạo thành một bộ giáp trên người Vô Song, hoàn cảnh thân thể Vô Song hiện nay quá giống với lúc hắn mới đến Nguyên Tố Thế Giới, toàn bộ cơ thể đều như không còn là của mình chính vì vậy hắn cần Nhân Ấn, cần một bộ áo giáp để điều khiển thân thể.

Một lần nữa đôi cánh Phượng Hoàng lại hiện ra nhưng đây căn bản đâu phải đôi cánh rách nát mà là một đôi cánh hoàn chỉnh, một đôi cánh mang theo ngọn lửa rực cháy thiêu đốt cả hư không.

Đôi cánh vừa hiện tốc độ Vô Song bạo tăng lao thẳng về phía Tây Long Vương, chính vì Tây Long Vương cùng Bắc Long Vương tấn công theo hai hướng khác nhau, đây mới là lý do khiến Vô Song dám tấn công, hai người này tuyệt đối không thể hỗ trợ cho nhau dược, hai người này căn bản đang ở quá xa.

Thân hình Vô Song thoáng chốc đã hiện ra trước mặt Tây Long Vương, một quyền của hắn không ngần ngại gì đấm thẳng về phía Tây Long Vương, phải biết linh hồn lực của Vô Song đã đạt đến tiên cấp đỉnh phong, chỉ tính riêng bộ giáp Nhân Ấn trên người cũng làm thân thể Vô Song hiện nay có tư cách cùng bát tinh đấu thánh sơ kỳ so bì, một quyền này đấm ra căn bản Tây Long Vương không thể nào đỡ được.

Đương nhiên Tây Long Vương không biết điều này, ánh mắt hắn hiện ra một tia khinh thường nhìn Vô Song, một đấm cũng tung ra chỉ là lần này Tây Long Vương hét thảm, quyền đối quyền không ngờ lại làm cổ tay hắn gẫy làm đôi, đây chính là sức mạnh thân thể của bát tinh đấu thánh.

Một quyền tiếp theo đấm thẳng vào mặt Tây Long Vương, một quyền này Vô Song trả cả vốn lẫn lãi cho hắn.

Quyền thứ ba bàn tay Vô Song biến thành trảo đâm thủng bộ ngực của Tây Long Vương, Tây Long Vương lập tức gầm rú trong đau đớn.

Đòn thứ tư Vô Song đưa chân lên rồi dẫm thẳng xuống, một cước náy đá gãy chân Tây Long Vương làm ra hai phần, khuôn mặt Tây Long Vương lúc này ngoài hoảng loạn chỉ có hoảng loạn mà thôi, hắn sao có thể ngờ Vô Song mạnh đến thế?.

Đáng tiếc cho Vô Song bản thân Tây Long Vương không phải đèn đã cạn dầu, một cái đuôi khổng lồ nện thẳng vào hông Vô Song đẩy hắn ra khỏi người mình, bị dính đòn này đồng nghĩa với việc Vo Song chỉ còn năm lần ra tay.

Vô Song vừa bị đẩy lùi ra thì Bắc Long Vương liền đến kịp, một quyền đấm thẳng vào mặt Vô Song vang lên tiếng ‘keng’ trầm thấp, Vô Song còn bốn lần ra tay.

Đôi cánh Phượng Hoàng lập tức khẽ vỗ, cả người Vô Sog xoay tròn trên không trung, một sút thẳng vào đầu Bắc Long Vương đấ bay hắn ra ngoài tuy nhiên Vô Song cũng dính một đuổi Bắc Long Vương vào ngực lại bị đẩy lùi một lần nữa, Vô Song còn hai lần rat ay.

Tây Long Vương thấy Vô Song bị đánh ngã nắm tay lập tức nắm lại “Âm Ba Đấu Kỹ - Long Khiếu Thiên”.

Một song năng lượng khổng lồ lao thẳng về nơi Vô Song vừa lùi lại, trong ánh mắt Vô Song liền hiện ra một tia quyết tuyệt, đôi cánh Phượng Hoàng vung lên, cả người Vô Song liền được bảo vệ hoàn toàn trong bển lửa của chính mình, như một mũi khoan khổng lồ cứng đối cứng với âm ba đấu kỹ của Tây Long Vương.

Thân hình lao về phía trước đồng thời hai tay Vô Song rất nhanh xuất hiện hai đóa Phật Nổ Hỏa Liên, đương nhiên Phật Nộ Hỏa Liên này chỉ có hai màu mà thôi, để có thể gọi ra hai đóa hoa này Vô Song đã dung hết luôn toàn bộ đấu khí trong cơ thể.

Hai đó Phật Nộ Hỏa Liên nổ mạnh tạo ra lực đẩy khổng lồ, thân hình Vô Song không gì có thể cản lại xuyên thủng qua Âm Ba Đấu Kỹ rồi một lần nữa hiện ra trước mặt Tây Long Vương, một đấm cuối cùng hướng thẳng vào mặt hắn, vào bộ mắt bị đánh cho máu thịt bầy nhầy kia.

Tây Long Vương quá sợ hãi lập tức gầm lên, đôi cánh khổng lồ mạnh mẽ vỗ cả người lướt sang ngang muốn tránh một đòn này có điều Tây Long Vương bị lừa rồi, Vô Song đợi là đợi giây phút hắn tránh, chính vì hắn tránh làm lộ đôi cánh ra, Vô Song liền biến quyền thành trảo, một trảo nắm lấy một bên cánh của Tây Long Vương sau đó mạnh kẽ một kéo.

Một kéo này vừa vặn dung hết 10 lần sử dụng của Nhân Ấn nhưng lại đủ xé rách một bên cánh của Tây Long Vương, đau đớn làm Tây Long Vương gầm lên một tay theo bản năng đấm về phía sau vừa vặn đấm bay Vô Song đi.

Thân thể tàn tệ, đấu khí tan hết có điều Vô Song thủy chung mỉm cười, nụ cười của hắn từ đầu trận đấu này thủy chung không hề thay đổi.

Khi nụ cười đó một lần nữa hiện lên làm cả Bắc Long Vương cùng Tây Long Vương đều thầm run lên, Vô Song quá biến thái, kẻ trước mặt quá kì lạ cũng quá nhiều thủ đoạn, cả hai nguwofi không tài nào biết được giới hạn của Vô Song.

“Luân Hồi Lục Ân – Ngạ Quỷ Ấn”.

“Linh”

“Lang”.

Giọng nói của Vô Song rất nhẹ rất nhẹ, nhưng sát khí của nó thì bao trùm cả Tiểu Tu Di Ngũ Hành Sơn, ngay sau câu nói này Tây Long Vương liền hét thảm, lần này đau đớn gấp 10 lần bị mất một bên cánh, một cái miệng khổng lồ từ dưới đất lao lên một cắn, một cắn không ngờ cắn đứt luôn đuôi của Tây Long Vương.

Mất một bên cánh, bị đánh nát mặt,gãy một chân, mất đuôi, bốn thứ này làm thân thể thể Tây Long Vương trở nên khó di chuyển vô cùng, chỉ cần như thế là đủ bởi tiếp theo Lang hiện thân.

Ba cái miệng khổng lồ dơ lên sau đó cũng mạnh mẽ mốt cắn, nhìn thấy ba cái đầu kia Tây Long Vương căn bản sợ xanh mặt, một tay đấm thẳng xuống dưới, một nắm đấm mang theo toàn bộ đấu khí bản thân như muốn đập nát Lang chỉ là Lang đâu dễ bị ngăn chặn như thê,s thân hình của Lang lập tức tách làm ba phần.

Lang xuất hiện nhanh mà biến mất cũng nhanh, nó biến mất mang theo hai chân cùng một cánh tay của Tây Long Vương, lúc này Tây Long Vương khác gì người tàn tật, hắn liền trở thành phế nhân.

Tây Long Vương còn một tay khó khăn chống trên mặt đất, cả người run rẩy liên tục, máu tuôn như suốt hắn lúc này hoàn toàn không còn sức chiến đấu.

Về phần Bắc Long Vương hiện nay vừa vặn xuất hiện bên người Vô Song, dù sao với thân thể hiện nay của Vô Song cũng không ngăn cản Bắc Long Vương được, năm ngón tay của Bắc Long Vương nắm lấy đầu Vô Song nhấc lên, hắn gầm lên một tiếng vang vọng cả không gian “Chết tiệt, ngươi đã làm gì, ngươi phải chết, cả tộc của ngươi phải chết, bạn bè họ hang an hem của ngươi cũng phải chết, bản Vương sẽ giết hết, giết hết”.

Bị Bắc Long Vương cầm đầu nắm lên trời một lần nữa khóe miệng của Vô Song lại cong lên một nụ cười tà dị.

“Tử- xử nốt đi”.

Một lưỡi hái không hiểu ở đâu xuất hiện trong không trung, một vầng huyết nguyệt thật đẹp được vẽ lên, cái đầu Tây Long Vương lập tức bị lấy đi thậm chí Tây Long Vương còn không thể phản ứng gì, người thứu hai trong tam đại Long Vương ngã xuống.

Bắc Long Vương hai mắt như muốn nứt ra, hắn nắm lấy đầu Vô Song ấn thẳn xuống mặt đất, miệng Bắc Long Vương điên cuồng gầm thét “Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt”.

Bàn chân khổng lồ của hắn đưa lên cao rồi dẫm thẳng xuống dưới, một cược uy lực vô cùng đập thẳng vào ngực Vô Song, ánh mắt Bắc Long Vương chuyển thành màu huyết hồng, hắn điên rồi.

Trước mặt mình mà phải bất lực nhìn Nam Long Vương cùng Tây Long Vương chết đi, Bắc Long Vương căn bản không cách nào bình tĩnh được nữa rồi.

Vô Song lúc này không còn linh hồn lực cũng chẳng còn đấu khí có điều hắn vẫn cười, một nụ cười làm Bắc Long Vương lạnh cả sống lưng, hắn không hiểu tại sao Vô Song còn có thể mỉm cười có điều hắn muốn hủy diệt nụ cười này.

Hai tay Bắc Long Vương nắm lấy hai tay Vô Song sau đó kéo căng ra, Bắc Long Vương gầm lên “Bản Vương xé xác ngươi ra sau đó bản vương đổ diệt toàn bộ Đông Long Đảo, cho người nhìn thấy Đông Long Đảo thậm chí Thiên Yêu Hoàng Tộc bị diệt tộc”.

Hắn muốn xé rách hai cánh tay của Vô Song ra khỏi cơ thể có điều lúc này dị biến xuất hiện, Vô Song cười càng ngày càng tươi, giọng nói bang lãnh của hắn vang lên “Biết gì không,còn yếu lắm, cố sức them chút nữa”.

Quả nhiên Bắc Long Vương hai mắt dại ra, Vô Song hiện nay không khác gì một người sắp chết vậy mà bằng thực lực một thất tinh đấu thánh hậu kỳ mà không tài nào xé nổi hai tay Vô Song ra, rốt cuộc là tại sao?.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.