Chương trước
Chương sau
Có Hỏa Trĩ xuất hiện đương nhiên Vô Song hắn không thể nào tiếp tục xuất hiện trước mặt nàng thậm chí chỉ sợ Viêm Tộc tộc hội này không nên tham gia, Hỏa Trĩ nhận ra hắn sẽ phi thường phiền phức, hắn chỉ có thể xóa một khoảng kí ức cực ngắn ngủi của Hỏa Trĩ nhưng nếu để nàng nhìn trực tiếp vào mình thì không cách nào xóa đi nổi nữa, nếu chỉ là một cái nhìn thoáng qua thì còn dễ nói nhưng nếu hắn lên sàn quyết đấu thì lại là việc khác.

Nghĩ đến đây toàn bộ bốn con khôi lỗi đấu tôn đỉnh phong xung quanh người hắn lập tức biến mất, toàn bộ bọn chúng đều được Vô Song thu vào trữ vật giới chỉ, cả người phát động “Uy”, thân hình Vô Song lập tức hoàn toàn biến mất giữa đám đông Viêm Tộc.

Rất nhiều người vốn đang dồn tập trung vào Viêm Phương đột nhiên thân hình rung lên không rõ, ánh mắt lần lượt xuất hiện một tia mờ mịt, cho dù chỉ là trong tích tắc nhưng rốt cuộc khi định thân lại thì không tài nào phát hiện ra thân ảnh của Viêm Phương nữa, hắn cứ như hoàn toàn bốc hơi vậy.

Vô Song vừa biến mất lập tức di chuyển ra một góc khuất, linh hồn lực rất mỏng phân tán ra bao trùm toàn bộ Viêm Thành, hắn hoàn toàn ẩn vào vùng không gian này, hắn lúc này chỉ có chờ đợi cùng chờ đợi.

Tộc hội của Viêm Tộc về một mặt nào đó không khác gì tộc hội của Tiêu Tộc ở Ô Thản Thành nhưng chỉ là phiên bản to lớn hơn rất nhiều mà thôi, gần như bất cứ gia tộc nào trong trong Viễn Cổ Bát Tộc đều giữ cái truyền thống này chỉ là quy mô khác nhau.

Đầu tiên đương nhiên là phải kiểm tra nồng độ huyết mạch của tộc nhân Viêm Tộc, đây là một quá trình phi thường lâu, đương nhiên cũng may mắn là những người có tư cách kiểm tra huyết mạch đều là thiên tài của Thiên Hỏa Thành chứ nếu kiểm tra số lượng người toàn bộ Viêm Tộc thì không biết đợi đến năm nào tháng nào, tất nhiên Viêm Phương hắn không có phần trong hạng mục này.

Khoảng thời gian này phi thường dài dòng, nó dài đến múc Hỏa Trĩ cũng có chút buồn chán, khuôn mặt xinh đẹp của nàng hiện lên một tia mệt mỏi, đương nhiên Hỏa Trĩ cũng không biết làm cách nào, đây là tộc quy.

Số lượng thiên tài trong Thiên Hỏa Thành tính ra cũng có cả trăm người, mỗi người lên trắc thí cũng mất ít nhất 3 phút, 300 phút liền là 5 tiếng đồng hồ, khoảng thời gian này không thể không nói là buồn tẻ.

Đúng lúc Hỏa Trĩ đang chán nản đợi đến lượt mình thì ánh mắt nàng lại xuất hiện một tia dị biến, trong ánh mắt liền không tài nào tưởng tượng được ngạc nhiên, nàng cảm nhận một luồng dị hỏa như có như không xuất hiện ở khu vực phụ cận.

Viêm Tộc không thể không nói là mạnh, bọn họ là bậc thầy khống hỏa đặc biệt dị hỏa hiếm có Viêm Tộc cũng giữ đến bốn loại, xếp hạng thứ 6 Bát Hoàng Phá Diệt Diễm, xếp hạng thứ 7 Cửu U Kim Tổ Hỏa, xếp hạng thứ 8 Nghiệp Hỏa Hồng Liên cùng xếp hạng thứ 17 Hỏa Sơn Thạch Diễm. Bọn họ đối với dị hỏa phi thường chấp nhất hơn nữa lợi dụng sức mạnh của mình mà chỉ bàn về dị hỏa số lượng khong có bất cứ một gia tộc nào có thể so sánh.

Hỏa Trĩ thân là thiên chi kiều nữ của Viêm Tộc, so về thân phận cũng không khác Huân Nhi của Cổ Tộc là mấy, trong người nàng nắm giữ Nghiệp Hỏa Hồng Liên xếp hạng thứ 8 phi thường mạnh mẽ nhưng khi cảm nhận nguồn khí tức kia lại khiến Nghiệp Hỏa Hồng Liên của nàng có một tia sợ hãi, trong thiên hạ này chỉ có duy nhất dị hỏa dung hợp của phụ thân có tư cách làm Nghiệp Hỏa Hồng Liên run sợ như vậy.

Hỏa Trĩ mắt đẹp khe khẽ liếc nhìn phụ thân mốt chút có điều khi đang định mở miệng nói với phụ thân thì đột ngột khí tức đoàn dị hỏa kia liền biến mất cứ như trêu đùa nàng vậy.

Ánh mắt Hỏa Trĩ liền hiện lên một tia nghi hoặc nhưng rất nhanh lại bị khí tức của đoàn dị hỏa không tên kia thu hút, nó lại tiếp tục để cho nàng phát hiện cứ như là đang trêu chọc nàng vậy.

Hỏa Trĩ thiên tư cao ngất, nàng đương nhiên biết rất có thể đoàn dị hỏa này có chủ nhân, thậm trí người kia gan to ngập trời dám trêu đùa nàng có điều sự tức giận của Hỏa Trĩ không thể so sánh được với sự tò mò, nàng thực sự muốn xem rốt cuộc là đại nhân vật nào có bản sự trêu đùa nàng, có bản sự che dấu dị hỏa cao siêu đến mức phụ thân nàng cũng không có cách nào phát hiện.

Hỏa Trĩ mỉm cười sau đó có chút ôn nhu lên tiếng “Phụ thân, nữ nhi xin ra ngoài một chút”.

Viêm Tẫn nhìn nữ nhi của mình có điều cũng không ngăn cản, ông cũng từng trải qua cái nghi lễ buồn chán này, cũng hiểu cảm nghĩ của nữ nhi liền mỉm cười gật đầu “Trở về trước khi đến lượt con lên trắc thi huyết mạch hiểu không?”.

Hỏa Trĩ ngoan ngoãn gật đầu.

“Tuân lệnh phụ thân”.

Nói xong cơ thể nàng như một chú chim vành khuyên rời khỏi lồng, chỉ thoáng một cái đã biến mất khỏi quảng trường trung tâm, thân hình rất nhanh đi theo tiếng gọi của dị hỏa.

Khí tức của dị hỏa tồn tại một mạch thẳng đến bên ngoài Viêm Thành, đến thẳng phần phụ cận ngoại vi tương đối hoang vu ít người qua lại, đương nhiên Hỏa Trĩ không có lý do gì để dừng lại, nàng là thiên chi kiều nữ của Viêm Tộc, tại địa bàn của Viêm Tộc mà còn phải sợ hãi lo được lo mất thì quá buồn cười.

Bước chân của Hỏa Trĩ càng ngày càng nhanh cho đến khi dừng trước của một ngôi nhà có vài phần đơn sơ, ngôi nhà này làm ánh mắt Hỏa Trĩ có chút nhíu lại sau đó cũng không ngần ngại gì chậm rãi đẩy cửa trúc tiến vào, bên trong là một khoảng sân tương đối rộng cùng với một thạch bàn nằm ở nơi trung tâm.

Khi nhìn lên chiếc bàn đá kia thì Hỏa Trĩ không thể không giật mình, nàng nhìn thấy một đoàn hỏa linh đang chơi đùa trên bàn đá, biểu cảm không khác gì một đứa bé 2 tuổi, thân hình màu phấn hồng thoạt nhìn dễ thương vô cùng chỉ muốn ôm vào lòng âu yếm nhưng Hỏa Trĩ lại không dám, xuất thân từ Viêm Tộc lại không nhận ra ngọn lửa này thì cũng quá thất bại rồi.

Tịnh Liên Yêu Hỏa bài danh thứ ba trong dị hỏa bảng, Tịch Diệt Phép Tắc hủy thiên diệt địa kinh động chư thiên.

Đừng nhìn Tiểu Y Y phấn nộn nộn dễ thương, nếu Hỏa Trĩ dám ôm nó vào lòng thì nàng tuyệt đối sẽ hóa thành bụi phấn thậm chí cả bụi phấn cũng không làm nổi, cơ thể nàng chắc chắn bị nó luyện hóa đến không còn gì cả, căn bản không có một dấu tích nào.

Hỏa Trĩ liền run sợ quan sát xung quanh nhưng rõ ràng không hề cảm nhận được ai, nàng liền hai tay chắp trước mặt cúi đầu.

“Tiểu nữ Hỏa Trĩ không biết tiền bối ở đây xin thứ lỗi mạo phạm, không biết tiền bối có thể xuất hiện gặp Hỏa Trĩ một lần”.

Hỏa Trĩ không có ngốc, Tịnh Liên Yêu Hỏa lúc trước là của Tịnh Liên Yêu Thánh, Tịnh Liên Yêu Thánh thân là cửu tinh đấu thánh đỉnh phong mới có tư cách hàng phục loại dị hỏa này, chủ nhân của Tịnh Liên Yêu Hỏa tuyệt đối không thể nào yếu được thậm chí còn phải mạnh hơn phụ thân nàng vài phần, đây chính là suy nghĩ trong lòng Hỏa Trĩ hiện nay.

Hỏa Trĩ vừa dứt lời toàn bộ không gian rung động liên tục sau đó nàng lập tức biến sắc, căn nhà này bỗng chốc trở thành một lồng giam với nàng, Tịnh Liên Yêu Hỏa đang vui đùa cực kỳ có linh tính cũng lập tức liền biến mất, Hỏa Trĩ triệt để bị giam lỏng nơi đây.

Hỏa Trĩ liền phát hiện ra không ổn lập tức xoay người lại, một đóa hoa hồng rực cháy từ tay nàng đánh ra mạnh mẽ va chạm vào không gian bình chướng có điều hoàn toàn không để lại nửa điểm tác dụng nào, ánh mắt Hỏa Trĩ lần này thực sự hoảng sợ.

Hỏa Trĩ từng một lần nhìn thấy không gian bình chướng trong tổ điện nơi cất chứa mảnh Đà Xá Cổ Đế Ngọc có điều tấm bình chướng kia cùng tấm bình chướng hiện tại ngăn cản nàng căn bản không phân cao thấp, phải biết bình chướng của tổ điện là vô số cao thủ Viêm Tộc năm nào cũng phải một lần liên thủ phong ấn một lần, rốt cuộc là đại nhân vật nào ra tay?, rốt cuộc là cao nhân phương nào mới có thể khóa chặt không gian đến mức này?.

Hỏa Trĩ tuy sợ hãi những cũng không phải triệt để không thể suy nghĩ, thực lực của thần bí nhân không phải là giả, không cần biết thần bí nhân dùng cách gì nhưng chỉ cần tính riêng đến việc cầm cố không gian này thì thực lực đã cao hơn nàng không biết bao nhiêu, cộng thêm Tịnh Liên Yêu Hỏa thì nàng lại càng không có tư cách làm đối thủ.

Hỏa Trĩ có khả năng cảm nhận di hỏa rất mạnh, nàng biết chắc chắn kia là Tịnh Liên Yêu Hỏa thật chứ không phải là ảo giác chỉ là hiện nay cho dù nàng cố hết sức cũng không tài nào phát hiện được nó tồn tại nữ, niềm an ủi duy nhất có lẽ là Hỏa Trĩ không sợ bị uy hiếp đến tính mạng, cường nhân kia thừa sức miểu sát nàng nhưng lại chỉ giam cầm tuyệt đối là có nguyên do.

“Không biết Hỏa Trĩ có chỗ nào đắc tội tiền bối hay tiền bối có việc gì cần Hỏa Trĩ làm, chỉ cần có thể làm được Hỏa Trĩ tuyệt đối không từ chối, xin tiền bối hiện thân một lần”.

Tất nhiên đáp lại lời của nàng chỉ là một mảnh không gian yên tĩnh.

Một giờ trôi qua...

Hai giờ trôi qua...

Ba giờ trôi qua...

Hỏa Trĩ lúc này cũng đã có chút nóng trong lòng, khuôn mặt xinh đẹp rốt cuộc xuất hiện một tia không kiên nhẫn, nàng biết khoảng thời gian này chính là lúc mình phải lên đài trắc nghiệm huyết mạch, đương nhiên đây cũng có thể coi là một tin vui của Hỏa Trĩ, chỉ cần phụ thân nàng không thấy nàng tuyệt đối sẽ cho người đi tìm, Hỏa Trĩ không tin đang ở Viêm Giới, đang ở địa bàn của Viêm Tộc mà phụ thân không cách nào tìm ra mình.

Bốn giờ trôi qua lần này Hỏa Trĩ quả thật có chút đứng ngồi không yên, nếu phụ thân phái người ra tìm nàng thì hoàn toàn có thể tìm thấy rồi mới đúng, căn nhà này vốn không bị trận pháp che đi cũng chẳng phải nơi nào thần bí điều này nói cho nàng biết thủ đoạn của người ra tay còn cao hơn cả phụ thân, Hỏa Trĩ không thể không sợ.

Đúng lúc này đột ngột không gian bình chướng ầm ầm tan vỡ, Hỏa Trĩ trên khuôn mặt xinh đẹp lập tức thể hiện sự vui mừng tột độ, nàng liền đoán được phụ thân đã tìm ra mình có điều người bước vào đây lại không phải phụ thân nàng, cánh cửa trúc mở ra đối diện với Hỏa Trĩ là một nam tử tóc trắng, vẻ mặt có chút xanh xao trắng bệch.

Hỏa Trĩ nhận ra người này, nhân vật này không hề xa lạ gì với nàng thậm chí ngày bé hai người còn gặp nhau vài lần, trên khuôn mặt xinh đẹp của Hỏa Trĩ hiện lên một tia kinh ngạc.

“Viêm Phương?, sao lại là ngươi?”.

Vô Song nhếch miệng nhìn Hỏa Trĩ sau đó không nói, hắn thản nhiên ngồi xuống chiếc thạch bàn trong sân nhẹ nhàng tự rót cho mình một ấm trà, lúc này trên vai Vô Song chẳng biết tại sao lại hiện ra một hỏa linh nhỏ nhắn xinh xắn, nó cứ như vậy vui vẻ đứng trên vai Vô Song.

Tiếp theo không gian bình chướng vốn đã vỡ vụn lại lập tức xuất hiện như cũ, Vô Song chậm rãi quay đầu lại nhìn Hỏa Trĩ ung dung mỉm cười.

“Hai lựa chọn, lựa chọn thứ nhất ngươi tự sát đi, Nghiệp Hỏa Hồng Liên của ngươi từ su quy về ta. Lựa chọn thứ hai nhận ta làm chủ ta ra tay cứu toàn bộ Viêm Tộc một mạng”.

Vô Song vừa dứt lời toàn bộ Viêm Giới liên rung động, bầu trời Viêm Giới từ ban ngày biến thành ban đêm, một luồng kinh thiên động địa khí tức xuất hiện bao trùm toàn bộ Viêm Tộc, Hư Vô Thôn Viêm cuối cùng đã ra tay rồi.

Tất nhiên Hư Vô Thôn Viêm kẻ này cũng phải cảm ơn Vô Song, nếu không phải Vô Song dẫn dụ Hỏa Trĩ tới đây thì kể cả là nó 10 phần cẩn thận cũng không có cách nào đột nhập vào Viêm Giới thành công mà không bị phát hiện, Hỏa Trĩ cô nàng này quả thực có sức mẫn cảm siêu cường cùng dị hỏa.


(Họ Viêm nhưng mình xin để lại là Hỏa Trĩ nhé, tại nếu họ Viêm thì tên nó sao sao á v.v)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.