Chương trước
Chương sau
Mạch nước ngầm của Đông Thiên bắt đầu biến động, dòng xoáy khổng lồ bao phủ toàn bộ Đông Thiên suốt 20 năm qua rốt cuộc cũng không cản được nữa, dòng xoáy này chỉ sợ sẽ cuốn hết toàn bộ các siêu cấp thế lực của Đông Thiên Yêu Giới lại, đương nhiên khi các siêu cấp thế lực của Đông Thiên bị cuốn vào thì các thế lực khác của Đông Thiên căn bản không có cách nào đứng ngoài.

Đông Thiên Yêu Giới rộng lớn vô cùng nhưng so với các đại thiên khác thì cực kỳ hoang sơ thậm chí cho dù không có một ai trong Đông Thiên Yêu Giới thừa nhận thì bọn họ rốt cuộc cũng vẫn là mảnh đất yếu nhất của Nguyên Tố Thế Giới, Đông Thiên không thể sánh với Tây Thiên, không sánh nổi với Bắc Thiên lại càng không có so nổi với Nam Thiên, về phần Vô Tận Hải thì lại càng không nên nhắc tới.

Không phải vì thực lực của Đông Thiên quá yếu so với những nơi khác mà Đông Thiên từ trước đến nay là nơi vô chủ, không có cách gì để có thể khiến toàn bộ thế lực của Đông Thiên Yêu Giới lại một lần nữa tập hợp với nhau, một lần nữa đồng lòng với nhau cả.

Nam Thiên Đại Địa có một cái Tiêu Dao Môn không màng thế sự nhưng chỉ cần Tiêu Dao Môn đứng ra thì toàn bộ Nam Thiên đều hướng về bọn họ.

Bắc Thiên Cương Lĩnh có một cái Võ Thần Điện cùng một cái Chiến Tộc, hai thế lực này không ưa gì nhau cho lắm nhưng cũng là nước sông không phạm nước giếng, nếu có cường địch tấn công bản thân hai thế lực đúng là có thể liên thủ với nhau, chỉ cần hai thế lực này liên thủ thì Bắc Thiên cũng thật sự kết thành một khối.

Tây Thiên Pháp Giới lại càng trực tiếp 7 phần thế lực của Tây Thiên Pháp Giới đều thuộc về Ma Pháp Liên Minh, cho dù 3 phần còn lại vẫn trong tay Sát Điện thì cũng không thể thay đổi rằng trên lý thuyết Tây Thiên Pháp Giới còn gắn kết hơn cả Nam Thiên cùng Bắc Thiên.

Đông Thiên lại khác, bọn họ tính chi li ra thì liền có bốn thế lực chạm đến cánh cửa siêu cấp, Địa Ngục Ma Long Tộc, Quang Minh Thánh Long Tộc, Phượng Tộc cùng Hoang. Bốn thế lực này nhét vào bất cứ đâu trong thiên hạ vẫn cứ là siêu cấp thế lực tuy nhiên nếu cả bốn đều đặt ở Đông Thiên thì căn bản không ai có thể phục ai, từ đó Đông Thiên vô cùng loạn, vô cùng khó phát triển.

Đông Thiên muốn lột xác chỉ có duy nhất một cách, Đông Thiên chọn ra chủ nhân của mình cũng đồng nghĩa với một vị Thú Thần, Long Thần hoặc Phượng Thần mới sinh ra, kẻ ngồi vào một trong ba vị trí này nhất định không được thua kém thế hệ đi trước chỉ có như vậy mới đủ sức làm Đông Thiên Yêu Giới một lần nữa hùng mạnh trở lại.

Long Thần chưa chết chính vì vậy không có cách nào một Long Thần mới xuất hiện nhưng Thú Thần cùng Phượng Thần thứ danh hiệu này đã bỏ trống nhiều năm, tất nhiên danh hiệu Phượng Thần chỉ có một mình Phượng Hoàng Tộc có thể nhận đồng nghĩa với danh hiệu Thú Thần liền là khả thi nhất, chỉ có Thú Thần hiện thân toàn bộ Đông Thiên mới có thể thống nhất, có thể trở thành một chỉnh thể thế lực.

...

Bản thân Vô Song từ khi tiến đến Đông Thiên Yêu Giới hắn chưa một lần có suy nghĩ ở lại Đông Thiên xây dựng cơ đồ bởi mục tiêu của hắn luôn luôn là Nam Thiên Đại Địa, đúng là Vô Song muốn nhắm đến danh hiệu Thú Thần hơn nữa không sớm thì muộn danh hiệu này cũng thuộc về hắn, đây là tự tin của Vô Song chỉ là cho dù hắn có nắm chắc thế nào đi chăng nữ Đông Thiên trong mắt Vô Song sẽ không bằng một cái Nam Thiên Đại Địa.

Ở Nam Thiên bản thân Vô Song có rất nhiều người muốn gặp, có rất nhiều chuyện muốn làm cũng như những lời hắn chưa thực hiện, trong ánh mắt Vô Song thì so với Nam Thiên căn bản Đông Thiên không sánh nổi.

Chính vì thứ suy nghĩ này mà Vô Song chưa bao giờ quá để ý đến Hoang thế lực mà hắn sắp phải đối mặt, ánh mắt của hắn từ đầu dến cuối không dừng lại ở Đông Thiên mà là ở Nam Thiên, Đông Thiên hắn sẽ quay lại nhưng ít nhất không phải lúc này.

Lần này chỉ cần áp tải một chuyến hàng cho Hắc Kỳ Thương Hội đi qua Tử Vong Sa Mạc bản thân Vô Song liền có thể ra biển, liền có thể tiến về Vô Tận Hải rồi lại mượn đường quay trở về Nam Thiên, thời gian đi đường tuyệt đối không nhiều hơn 10 ngày.

Vô Song hiện nay tương đối lười biếng, không phải hắn không thể động mà là hắn căn bản không muốn động, có Hạ Linh cùng Hạ Vũ ở bên cạnh chăm sóc trước mắt lại là Nam Thiên Đại Địa nơi được coi là cố hương của hắn, Vô Song khuôn muốn thả lỏng cũng không được.

Tất nhiên thả lỏng là một việc nhưng Vô Song sẽ không đánh mất sự đề phòng của chính bản thân mình, Vô Song có linh hồn lực lượng rất mạnh, mạnh hơn nhiều so với người của thế giới này chính vì vậy cảm ứng lực của hắn cũng rất mạnh, bản thân Vô Song dần dần cũng đã bắt đầu phát hiện xung quanh đám người của Hắc Kỳ Thương Hội hiện tại đã bắt đầu hình thành một vòng vây lớn hơn nữa lại liên tục thu nhỏ lại, những kẻ này bước đi rất chậm nhưng chắc chắn vô cùng, hơi thở đều đồng một nhịp, đến cả cách duy trì đội hình cũng vô cùng chuẩn mực cho dù trong mắt Vô Song cũng không thể không khen ngợi.

“Tố Tố, ngươi nói Hoang thành lập mới được 20 năm?, trong vòng 20 năm có thể trở thành siêu cấp thế lực của Đông Thiên khiến một trong tứ đại cao thủ của Bạch Hổ Tộc căng thẳng đến mức này? Vậy rốt cuộc Hoang Chủ là nhân vật bậc nào?”.

Bạch Tố Tố nghe Vô Song hỏi liền khẽ nhíu mày, đến khuôn mặt còn không thèm quay đầu lại nhìn Vô Song.

“Hừ Hoang Chủ còn chưa có xuất hiện, vị thần nhân trong truyền thuyết đó còn chưa ra tay đã có thể khiến Hoang không sợ bất cứ thế lực nào trong tam đại chúa tể Đông Thiên, chỉ cần Hoang Chủ xuất thủ Đông Thiên đã sớm thống nhất rồi”.

Vô Song nghe Bạch Tố Tố nói lập tức cảm thấy khó hiểu.

“Không phải chứ, kể cả Hoang Chủ có giỏi đến mấy ngươi có thể không cần tâng bốc hắn quá như vậy không?, hắn cùng ngươi hiện nay là kẻ thù nha”.

Bạch Tố Tố lập tức quay lại lườm Vô Song một cái, trong ánh mắt đầy chán ghét.

“Ngươi thì biết cái gì, nhiệm vụ của ta chỉ là bảo vệ loại công tử quần là áo lụa như ngươi rời khỏi Tử Vong Sa Mạc mà thôi, cần gì quan tâm đến cả thương đội này hơn nữa bản cô nương thật sự thích Hoang Chủ thì sao?, nam nhân tràn ngập thần bí cùng lực lượng như vậy thích có gì sai”.

Nói xong Bạch Tố Tố lại lườm Vô Song một cái rồi nhếch miệng.

“Hoang Chủ đại nhân kể cả chưa cần xuất hiện, chưa cần ra tay thì ta đảm bảo ngươi cũng không cách nào so sánh được, nam nhân trong thiên hạ đến tuổi này dĩ nhiên vẫn không khác gì người thường?”.

Bạch Tố Tố nói đến đây lại quay đầu rời đi, tuyệt đối không nhìn tiếp Vô Song làm gì, trong mắt nàng Vô Song căn bản là siêu cấp phế vật, loại người xuất thân từ đại gia tộc như Vô Song nhưng lại không hề có trí cầu tiến, loại nam tử thế này là loại Bạch Tố Tố ghét nhất.

Nàng là Bạch Hổ Sát Quân của Bạch Hổ Tộc, chỉ cần cái danh hiệu này thôi cũng đủ biết nàng tuyệt đối không phải là một nữ nhân nhìn nhận theo cách bình thường, bản thân Bạch Tố Tố từ trước đến nay tuyệt đối chưa bao giờ nhận thua nam tử thì đương nhiên lại càng chán ghét loại nam nhân phế vật không có tu vi.

Bạch Tố Tố không biết Vô Song là ai nhưng đại ca của nàng yêu cầu thì cho dù không tình nguyện nữa nàng cũng cố gắng hoàn thành nhiệm vụ bởi nàng biết đại ca làm việc gì cũng cực kỳ có lý, trong mắt nàng Vô Song liền là loại phế vật nhưng được ngậm chìa khóa vàng từ khi sinh ra, xuất thân từ đại thế lực lớn đến mức đại ca cũng muốn kết giao, loại nam tử như Vô Song trong mắt Bạch Tố Tố chỉ thế mà thôi, vứt ra ngoài đường tuyệt không đáng một xu.

Nằm trong lều lớn Vô Song tất nhiên cũng không chấp nhất Bạch Tố Tố, hắn lúc này lại bị Hoang Chủ làm phải chú ý nhiều hơn, một nhân vật như Hoang Chủ trong mắt Vô Song quả thực có phân lượng, chủ nhân chưa bao giờ ra tay mà Hoang đã có thế đứng song song với một siêu cấp thế lực thì hoàn toàn có khả năng như Bạch Tố Tố nói, Hoang thực sự có tư cách thống nhất mảnh đại lục này.

Vô Song những ngón tay nhè nhẹ gõ vào bàn hoa quả, ánh mắt bắt đầu khẽ nhắm lại, không một ai hiện nay biết rốt cuộc Vô Song đang nghĩ gì.

Thời gian cứ thế cứ thê đi qua...

...

Chẳng biết qua bao lâu ánh mắt Vô Song mạnh mẽ mở ra, ánh mắt hiện ra một tia nghi hoặc, một tia không hiểu, ánh mắt nhè nhẹ đảo qua Bạch Tố Tố vẫn đang ngồi đó rồi lại khe khẽ lắc đầu.

Đúng lúc này Bạch Tố Tố cũng mở mắt ra, nàng đứng bật dậy trên bướu con địa long, ánh mắt bắt đầu trở nên ngưng trọng, cũng giống như Vô Song nàng bắt đầu phát hiện ra thứ không ổn, tất nhiên tốc độ nhận ra của nàng kém Vô Song xa lơ xa lắc.

“Đến rồi, là người của Hoang, ở nguyên trong lều chướng cấm tiệt ngươi đi ra ngoài”.

Nói xong Bạch Tố Tố lạnh lùng nhìn Vô Song, ánh mắt của nàng mang theo sát khí của cả đời, ánh mắt này nếu dùng trên một công tử không có chút thực lực nào tuyệt đối có thể khiến đối phương như đang rơi vào hầm băng, có thể khiến đối phương tuyệt đối không dám trái lời.

Sau khi dùng khí thế khóa chặt Vô Song bản thân Bạch Tố Tố một bước đạp vào hư không, thân hình lướt ngang về phía trước.

Nhìn theo bóng lưng màu tím kia tiến thẳng về phía trước Vô Song chỉ nhàn nhạt mỉm cười rồi lại ôm lấy vòng eo hai mỹ nhân bên cạnh, hắn thực sự cũng không thừa hơi để ý đến nàng.

Nhìn thân ảnh của Bạch Tố Tố biến mất rốt cuộc cả Hạ Vũ cùng Hạ Linh mới có thể dám lên tiếng.

“Hừ, nàng nghĩ nàng là ai chứ, dĩ nhiên dám coi thường công tử”. Hạ Vũ khó chịu lên tiếng.

“Công tử, ở ngoài kia có việc gì sao?”. Lần này là Hạ Linh quan tâm hỏi.

Vô Song nhìn hau nữ nhân giống nhau như giọt nước này liền thản nhiên lắc đầu.

“Quan tâm đến mấy việc này làm gì, dù sao ngoài kia cũng không có việc liên quan đến chúng ta”.

Câu nói này không phải Vô Song cuồng ngôn hay là không quan tâm đến Hắc Kỳ Thương Hội mà bởi hắn thực sự thấy mình không cần xuất thủ, Bạch Tố Tố hiện thân ở đây cũng đủ giải quyết toàn bộ đám cường giả của Hoang.

...

Lúc này xung quanh địa long khổng lồ cũng đoàn người của Hắc Kỳ Thương Hội rốt cuộc cũng phải dừng lại bởi trên bầu trời xuất hiện hai kẻ khoanh tay thản nhiên đứng đó, hai người này không ngờ chỉ bằng khí thế cũng có thể khóa chặt đầu địa long bên dưới khiến địa long không cách nào cử động.

Hai kẻ này hiện thân đồng nghĩa với Hoang rốt cuộc cũng hành động, điều này khiến đám người của Hắc Kỳ Thương Hội không khỏi nắm chặt vũ khí, ánh mắt ai nấy đều cực kỳ ngưng trọng.

Ở xung quanh đây ngoại trừ hai vị kia thì không phát hiện ra bất cứ một bóng người nào khác của Hoang nhưng chỉ hai kẻ này có lẽ cũng đủ rồi, đủ để toàn bộ Hắc Kỳ Thương Hội không dám tiến lên.

Hạ Lão đứng đầu trong lần hành động này đương nhiên phải bước ra, ánh mắt già nua có chút mong chờ nhìn về phía lều trướng của Vô Song ở xa xa nhưng khi không thấy bất cứ một chút biến động gì thì chỉ biết thở dài mà rất nhanh thu mắt lại.

“Không biết hai vị rốt cuộc là ai trong Cửu Vương?”.

Cửu Vương của Hoang cái danh hiệu này tuyệt đối rất đáng sợ bởi Cửu Vương chính là lực lượng thuộc phạm vi cao tầng của Hoang, bất cứ ai trong Cửu Vương đều là Vĩnh Sinh Chân Thần cường giả, loại thực lực này kẻ nào dám coi thường?, kẻ nào dám tiếp tục tiến lên.

Nhìn Hạ Lão bên dưới hai kẻ này cũng không hề dấu diếm tên của bản thân.

“Hỏa Vương”.

“Thủy Vương”.

Hai người này lên tiếng khiến Hạ lão chậm rãi thở ra một hơi, không chỉ Hạ lão cảm thấy có chút nhẹ lòng mà cả Bạch Tố Tố cũng nhẹ lòng, Thủy Vương cùng Hỏa Vương xuất hiện nói lên lần này Hoang cũng không dồn quá nhiều tâm huyết vào đám người Hắc Kỳ Thương Hội, nàng cũng không rơi vào một cuộc khổ chiến.

Thủy Vương có vẻ không phải là kẻ thích nói nhiều, hắn bước lùi lại một bước rõ ràng nhường sân khấu cho Hỏa Vương.

Về phần Hỏa Vương hắn nhếch miệng nhìn Hạ lão.

“Lão đầu, ngươi cũng không lạ gì ta, ngày hôm nay quả thật Hoang có hứng thú với số tiền bạc cùng hàng hóa của Hắc Kỳ Thương Hội, giao ra hết đi”.

Hạ Lão sao có thể giao ra?, đây là 2000 vạn tử kim tệ, hàng hóa số lượng lớn như vậy bắt giao ra khác gì cắt thịt của Hắc Kỳ Thương Hội, tổng sản lượng khoáng sản khai thác trong nửa năm tại Đông Thiên Yêu Giới mới áp tải về tổng bộ một lần, chính vì giá trị của món hàng này quá lớn mà Hắc Kỳ Thương Hội không cách nào từ bỏ, không thể nào chịu mất trắng.

“Hỏa Vương đại nhân, ngày cũng biết món hàng lần này có ý nghĩa ra sao với Hắc Kỳ Thương Hội chúng ta hơn nữa tiền mãi lộ, tiền bảo kê năm nào Hắc Kỳ Thương Hội cũng đóng đầy đủ, lần này Hoang ra tay có phải có chút bất cập nhân tình không?”.

Hỏa Vương khinh thường nhếch miệng.

“Nhân tình là gì?, có ăn được không?, thứ Hoang muốn chưa bao giờ không đoạt được, giữa tiền tài cùng tính mạng rốt cuộc vẫn là tiền tài quan trọng hơn?”.

Hỏa Vương nói câu này đột nhiên cũng có cảm giác không đúng cho lắm bởi quả thật hắn chỉ thấy Hạ lão gật đầu thản nhiên.

“Hỏa Vương nói đùa, giá trị của chuyến hàng này đương nhiên là quan trọng hơn mạng của lão phu, tính mạng đương nhiên quan trọng nhưng nếu chuyến hàng này có vấn đề chỉ sợ không phải lão phu chết một mình mà là cả nhà lão phu bồi theo, vẫn xin Hỏa Vương dơ cao đánh khẽ mở cho một con đường đi về phía trước”.

Hỏa Vương rốt cuộc cũng không nói nữa, hai tay đấm mạnh vào nhau, ánh mắt lóe lên.

“Hạ lão đầu, lão có biết điều số một trong luật của Hoang là gì không?”.

Câu hỏi bất ngờ này của Hỏa Vương quả thật Hạ lão không nghĩ ra, tất nhiên nhìn biểu hiện của đối phương thì Hạ lão biết Hỏa Vương tuyệt đối phải đánh cướp chuyến hàng này.

“Lão phu thực sự không biết, vẫn là xin Hỏa Vương nói ra”.

Lần này không ngờ Hỏa Vương còn chưa nói xong thì nhiệt độ xung quanh sa mạc bắt đầu từ từ hạ xuống, Thủy Vương vẫn đứng đằng sau từ từ ngửa đầu lên.

“Điều luật sốt 1 của Hoang, thích thì cứ lấy, không cần quan tâm bất cứ lý do nào cả”.

Nói xong cả Hỏa Vương cùng Thủy Vương đồng thanh hạ lệnh.

“Giết”.

Lệnh của hai người vừa ra lập tức dưới nền cát vàng kia vô số thân ảnh mặc hắc y xuất hiện, số lượng tuyệt đối không dưới 3000 người, tính về số lượng hoàn toàn gấp 4 lần đám người Hắc Kỳ Thương Hội.

Những thân ảnh toàn thân hắc y này đều không để lộ ra khuôn mặt cũng không lộ ra một chút khí tức nào, không ai nhìn ra được thực lực của bọn họ chỉ là về mặt khí thế như đám sói đói trên hoang mạc, ánh mắt kẻ nào cũng ngập tràn một màu đỏ, sát khí của đoàn quân này nhuộm đỏ cả bầu trời.

Hắc Kỳ hộ vệ tất nhiên cũng không phải là ăn chay, dưới chân của bọn họ đều là Sa Thú hạng nhất, loại thú có tốc độ di chuyển cực nhanh và linh hoạt trên sa mạc này, bọn họ có thể thua về mặt khí thế với đám người của Hoang nhưng khả năng phản ứng chưa bao giờ chậm.

“Thay vũ khí, trận hình thương thủ”.

Một kẻ trong đó lập tức lên tiếng, tiếp theo tất cả hộ vệ đều chia thành từng tốp 20 người, kiếm bị nhét vào bao toàn bộ thay bằng trường thương, một tay còn lại cầm khiên chắn.

Địa Long của Hắc Kỳ Thương Hội dường như được huấn luyện rất kỹ, sáu chân của nó đều nhún lại, cả người nằm thật sát xuống mặt cát, bốn cái ảnh khổng lồ giống cánh dới nhưng lại mang theo màu nâu đặc thù liền đóng lại, úp thẳng về phía sống lưng của mình, nhìn đầu địa long lúc này thực sự giống một quả trứng rồng khổng lồ.

Nhìn thấy Hắc Kỳ Thương Hội phản kích Hỏa Vương cùng Thủy Vương đều khẽ gật đầu, cả hai rốt cuộc động thủ lao xuống chỗ Hạ lão.

Hạ Lão chỉ là một Thượng Vị Thần tất nhiên không dám ngăn cản hai vị Vĩnh Sinh Chân Thần nhưng ông ta không quá sợ hãi, Hạ lão biết chắc chắn Vô Song sẽ ra tay.

Chỉ vì Vô Song muốn nhờ ông ta đưa đi gặp hội trưởng liền quá đủ để Vô Song trong trường hợp không bỏ ra đại giới liền sẽ cứu mạng ông ta hơn nữa chính Vô Song đã nói bảo hộ Hắc Kỳ Thương Hội lần này.

Trong mắt Hạ lão bản thân Vô Song là nhân vật có thể so sánh với Bạch Phá Thiên, một nhân vật thế này tuyệt đối không nuốt lời.

Tất nhiên Hạ lão nghĩ đúng bởi từ trên trời một thân ảnh lao xuống chắn cho ông ta, hai quyền đơn giản đánh về phía trước, chỉ hai quyền bình thường liền đánh bay cả Hỏa Vương cùng Thủy Vương của Hoang chỉ là thân ảnh này từ đầu đến cuối không phải là Vô Song.

Nhìn thấy nữ nhân này hiện thân Hạ Lão sợ đến mức hai chân nhũn ra, hắn tất nhiên biết nàng.

“Sát... Sát Quân... Sát Quân đại nhân”.

Nhìn thấy biểu hiện của Hạ Lão bản thân Bạch Tố Tố liền nhăn lông mày liễu sau đó chỉ lạnh giọng.

“Thủy Vương, Hỏa Vương hai người các ngươi không cướp nổi chuyến hàng lần này, tốt nhất vẫn là buông tay đi, nể mặt Hoang bản cô nương thả cho các ngươi một con đường”.

Bạch Tố Tố là Cực Đạo Chân Thần trong khi Hỏa Vương hay Thủy Vương chỉ là Vĩnh Sinh Chân Thần, thực lực hai bên cách biệt như trời với biển, hai người này sau khi thấy Bạch Tố Tố hiện thân đương nhiên không có khả năng chiến tiếp chỉ là Bạch Tố Tố không thể ngờ đáp lại lời nói của nàng chỉ là nụ cười quỷ dị của hai người.

“Bạch Hổ Sát Quân không hổ là nữ trung hào kiệt, một quyền đẩy lùi hai Vĩnh Sinh Chân Thần tất nhiên là lợi hại chỉ là không biết ngài mạnh miệng như vậy là do đâu”.

Cùng với nụ cười khó hiểu kia là một giọng nói thần bí xuất hiện, giọng nói này làm Bạch Tố Tố thẳng tắp sống lưng, một chân dẫm thật mạnh xuống đất đồng thời trọng quyền nhanh đến cực điểm đánh về phía sau.

“Bạch Hổ Thất Sát Quyền”.

Lại là bảy quyền của Bạch Hổ Tộc đánh ra, tác dụng đương nhiên là có bởi chủ nhân của giọng nói thần bí kia rốt cuộc cũng không cách nào ẩn núp mà phải hiện thân, đáng tiếc khi hắn hiện thân Bạch Tố Tố lập tức thấy không ổn.

Thủy Vương một thân áo xanh.

Hỏa Vương là một màu áo đỏ.

Kẻ kia thân mang ao đen, hắn là Hắc Vương.

Trong Cửu Vương của Hoang thì Hắc Vương, Quang Vương cùng Lôi Vương đều là Cực Đạo Chân Thần, chiến lực từng người đều không so nổi với Bạch Tố Tố nhưng Bạch Tố Tố muốn đánh bại bọn họ cũng không dễ.

Tiếp theo lại càng kinh khủng hơn, lần này sáu luồng khí thế trực tiếp ép thẳng xuống chiến trường, sáu thân ảnh nữa rốt cuộc hiện thân trên thiên không.

“Trước khi tấn công Bạch Hổ Thành có thể không tốn công sức nào phế đi Bạch Hổ Phá Quân, quả thực là việc vui trăm năm có một”.

Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ - Phong – Lôi – Quang – Ám.

Hạ lão đánh chết cũng không ngờ chỉ vì 2000 tử kim tệ không ngờ Cửu Vương cùng xuất.

Về phần Bạch Tố Tố lại khác, hai hàm răng ngà cắn chặt, thân hình rung lên, trong đầu nàng chỉ có một thứ âm thanh duy nhất.

“Tấn công Bạch Hổ Thành”.

Bạch Tố Tố nghe được đúng năm chữ này liền run lên, nàng biết đại sự không ổn, không ngờ Hoang lần này dĩ nhiên muốn một lần hành động nuốt toàn bộ Đông Nam.

Nghĩ đến đây Bạch Tố Tố không rét mà run
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.