Chương trước
Chương sau
Vô Song rat ay quá nhanh căn bản không hề có một chút dấu hiệu báo trước nào hơn nữa lại còn trong điều kiện không ai ngờ, trân toàn bộ chiến trường này làm gì có ai nghĩ người đầu tiên Vô Song tấn công dĩ nhiên là Hạ lão?.

Hạ lão là nhân vật đứng đầu Hắc Kỳ Thương Hội chi nhánh Đông Nam, là nhân vật chịu trách nhiệm đưa Vô Song đến gặp hội trưởng Hắc Kỳ Thương Hội hơn nữa giữa Hạ lão cùng Vô Song căn bản không có bất cứ va chạm gì thậm chí đối phương còn luôn cố gắng làm Vô Song vừa lòng, không ai ở đây có thể nghĩ người đầu tiên Vô Song ra tay lại là lão nhân già nua kia.

Hoàng Tuyền Chỉ không phải chiêu mạnh nhất của Vô Song nhưng lại dùng linh hồn lực công kích, linh hồn lực tại Nguyên Tố Thế Giới tất nhiên là một loại vũ khí phi thường quỷ dị, lần đầu tiên nhìn thấy một chiêu này Hạ lão căn bản không né được.

Mắt của Hạ lão mở to, khuôn mặt đầy kinh ngạc sau đó cắn răng lùi lại một bước chỉ là một bước chân này của ông ta lại khiến khóe miệng Vô Song dần dần cong lên.

Hoàng Tuyền Chỉ đánh thẳng vào đầu của Hạ lão nhưng trong khoảnh khắc sinh tử này vị lão nhân già nua của Hắc Kỳ Thương Hội mạnh mẽ đưa tay ra đỡ, thực lực Thượng Vị Thần hoàn toàn bùng phát căn bản không giữ lại một chút nào.

Bằng Thượng Vị Thần thần lực trong cơ thể quả thực một Hoàng Tuyền Chỉ cũng không giết nổi ông ta, cánh tay trái cùng bả vai bên trái của Hạ lão lập tức bị xuyên thủng nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng, thân hình của Hạ lão lập tức lùi lại, khuôn mặt đầy đau đớn cùng với ánh mắt ngập tràn khó hiểu.

“Đại nhân... Đây là?”.

Hạ lão một tay ôm vai, khuôn mặt già nua ngước nhìn Vô Song cao cao tại thượng trên hư không chỉ tiếc Vô Song sẽ không trả lời ông ta, ánh mắt hắn thậm chí từ đầu đến cuối còn chưa đảo qua ông ta một lần nào, ánh mắt vẫn cứ thản nhiên đối mặt với Hoàng Kim Sư.

Hai ngón tay của Vô Song dần dần thu lại, cổ tay xoay tròn một cái sau đó khóe miệng hắn khẽ nhếch lên.

“Hoàng Tuyền Tam Thức – Hoàng Tuyền Chưởng”.

Lần này âm thanh của Vô Song không còn là sự thản nhiên cùng kiêu ngạo nữa mà là sát khí, sát khí từ khóe miệng hắn biến thành một làn khói đen thoát ra khỏi khóe miệng thoạt nhìn cực kỳ đáng sợ.

Hoàng Tuyền Chỉ hủy đi một cánh tay của Hạ Lão thì Hoàng Tuyền Chưởng lại hoàn toàn khác biệt, lúc này Vô Song thực sự muốn đánh nát cả thân hình của vị chấp sự toàn Đông Nam này.

Lần này Hạ lão căn bản không có thêm bất cứ cơ hội gì, Thượng Vị Thần cường giả không có tư cách đỡ lấy một chiêu này của Vô Song chỉ là dị biến bất chột nổi lên, Hạ lão vậy mà cũng mạnh mẽ một chưởng đánh ra, bàn tay của lão khô quắt lại nhưng biến thành màu đỏ thuần như máu, một chưởng trực tiếp cứng đối cứng với Hoàng Tuyền Chưởng của Vô Song, càng quan trọng Hạ lão dĩ nhiên không gặp bất cứ thương tổn nào.

Ánh mắt già nua lúc này ngập tràn sát khí, ánh mắt của lão khóa chặt Vô Song trên bầu trời.

“Ngươi phát hiện ra từ khi nào?”.

Một câu nói duy nhất đã quá đủ để giải thích tất cả, Vô Song thản nhiên nhìn đối phương, nhìn Hạ lão toàn thân tràn ngập khí thế đứng phía dưới.

“Không có gì, chỉ là ta có vài điểm không hiểu, chỉ bằng vài điểm không hiểu này khiến ta cảm thấy không yên tâm, ta đã không yên tâm thì tốt nhất ta giết luôn cho đỡ mệt”.

Hạ lão nghe vậy liền trầm giọng.

“Rốt cuộc lão phu phạm vào sơ hở nào?”.

Hạ lão hiện nay quả thật không hiểu rốt cuộc mình lộ ra điểm nào để Vô Song nghi vấn, từ đầu đến cuối hắn ta còn chưa làm gì quá phận, vẫn quy quy củ củ mà làm việc, chưa một lần lộ ra địch ý.

Đáp lại lời của Hạ lão Vô Song chỉ nhè nhẹ lắc đầu.

“Nhìn bản đế có giống thích nói nhiều với kẻ thù không?”.

Vô Song tất nhiên không thừa hơi giải thích cho Hạ lão biết ông ta lộ đuôi ở điểm nào, điều mà hắn quan tâm lúc này là Hoang rốt cuộc định làm gì, Hoang rốt cuộc phái ra bao nhiêu cao thủ tiến vào Tử Vong Sa Mạc lần này, trong mắt Vô Song hiện nay đội hình của Hoang tuyệt đối không đủ, đội hình này cường công Đông Nam còn có chút không đủ huống gì là vây giết Vô Song?.

Hạ lão nghe Vô Song nói ánh mắt liền trầm lại, sau lưng ông ta không ngờ lại xuất hiện một đôi cánh dơi đen xì đầy hắc ám, đôi mắt đục ngầu kia xoáy lại biến thành màu đen nhanh, cả thân hình lập tức trở nên khô héo như một cái cây thiếu nước vậy, trong cái thân thể gầy đét đó hiện lên từng cái gân màu đỏ bên trong, nhìn Hạ lão hiện nay cực kỳ giống một cái xác khô.

“Phong Hào Chân Thần không hổ là Phong Hào Chân Thần quả thực điên cuồng đến cực điểm có điều tiểu bối đối mặt với Hoang một cái Phong Hào Chân Thần như ngươi còn chưa tính là gì”.

Hạ lão dứt lời liền bay lên trời thản nhiên đối mặt với Vô Song, khí thế của Hạ lão lúc này dĩ nhiên không thua kém gì Bạch Phá Thiên, về huyết khí ông ta tất nhiên không thể nào so sánh với vị Đông Nam Bá Chủ nhưng khí tức tuyệt đối không thua kém.

“Lão phu Ma Kha Thiên xin được chỉ giáo”.

Vô Song ánh mắt trầm lại nhìn Hạ lão hay nói đúng hơn là Ma Kha Thiên kia sau đó chậm rãi gật đầu.

“Thú vị, nghe cô bé kia nói Hoang có Cửu Vương cùng Thất Hoàng?, 24 Trùng Thiên đỉnh phong Cực Đạo Chân Thần chẳng nhẽ là Nhất Hoàng trong Thất Hoàng?”.

Ma Kha Thiên khẽ liếm khóe miệng khô khốc của mình, hai bàn tay của hắn bắt đầu xuất hiện móng vuốt sắc nhọn, hai cánh tay bất chợt dài ra gấp đôi, nhìn hắn hiện tại cực kỳ dị hợm.

Thân mình xen lẫn hai màu đỏ trắng, màu trắng của làn da nhợt nhạt lại đi cùng màu đỏ của từng sợi gân nổi lên, khuôn mặt dài ra, đôi mắt hõm lại, đôi tay dài chạm đến chân cùng đôi cánh màu đen mở rộng giữa trời, Vô Song còn chưa từng thấy yêu thú nào dị hơm như vậy.

“Hoang đứng đầu là Hoang Chủ tiếp theo là Đại Thiên Tôn, dưới quyền Đại Thiên Tôn có Tứ Hộ Pháp, Thất Hoàng cùng Cửu Vương, lão phu Ma Kha Thiên hay còn gọi là Tam Hộ Pháp”.

Ma Kha Thiên nói xong đôi cánh của hắn liền rung lên, từng làn khói đen bao phủ toàn bộ không gian xung quanh sau đó làn khó đen bao phủ luôn Vô Song vào trong thậm chí lan ra toàn bộ chiến trường bên dưới.

“Tử Vong Khí Tràng – Tử Vong Phép Tắc”.

Ma Kha Thiên gầm lên một tiếng sau đó thân hình của hắn liền biến mất trong hư không.

Vô Song nhìn thấy vậy ánh mắt liền lóe lên, việc đầu tiên hắn làm là bước ra một bước, chỉ một bước chân hắn đã đứng chắn trước người Bạch Tố Tố còn chưa tiêu hóa hết được những gì xảy ra.

Trong ánh mắt ngạc nhiên của Bạch Tố Tố thân hình của Vô Song rốt cuộc hiện ra, hắn không nhìn nàng cũng không nói với nàng một câu nào nhưng chỉ cần một hành động này cũng đủ để Bạch Tố Tố cảm thấy rung động không thôi.

Rung động ở đây không phải là nhất kiến chung tình cùng không phải là có thiện cảm với Vô Song mà là Bạch Tố Tố chưa quên cả quãng đường này nàng còn chưa bao giờ nói với hắn một câu dễ nghe thậm chí còn chưa bao giờ nghiêm túc nhìn hắn, đến khi Cửu Vương hiện thân nàng vậy mà còn nghĩ hắn là quả tạ bám chân nàng.

Bóng lưng kia không có rộng lớn, bóng lưng kia thua xa bóng lưng của đại ca nàng chỉ là không hiểu tại sao trước cái thân hình không mấy to lớn kia lại khiến Bạch Tố Tố cảm thấy thật an toàn, cảm thấy một thứ cảm giác đã biến mất rất lâu của nàng bất chợt hiện về.

Tử Vong Khí Tràng của Ma Kha Thiên lúc này che phủ toàn bộ đại địa, màn khí màu đen này thậm chí hoàn toàn ngăn cản linh hồn lực của Vô Song phát ra xung quanh, cho dù Vô Song bây giờ cũng không thể phát hiện ra vị trí của Ma Kha Thiên chính vì vậy tất nhiên hắn phải bảo vệ Bạch Tố Tố trước, cô nàng này chính là Bạch Phá Thiên gửi đến cho hắn, hắn dù sao cũng phải nể mặt Bạch Phá Thiên mà chăm sóc cho nàng.

“Nghiệp Hỏa Hồng Liên- Tịnh Liên Yêu Hỏa”.

Từ trên đỉnh đầu của Vô Song một đóa hoa sen màu hồng cứ như thể hiện ra, đóa hoa sen tuyệt đẹp nhưng lại mang theo thứ hơi thở hủy diệt đáng sợ vô cùng, đóa hoa liên tục xoay trên đầu Vô Song sau đó từ bên trong đóa hồng liên xuất hiện những ngọn lửa màu phấn hồng đây chính là Tịnh Liên Yêu Hỏa.

Tịnh Liên Yêu Hỏa mang theo tịch diệt phép tắc vô cùng tham lam lao thẳng vào biển Tử Vong của Ma Kha Thiên sau đó trực tiếp cắn nuốt thứ bóng tối vô cùng vô tận kia.

Vô Song không biết Ma Kha Thiên trốn ở đâu trong thứ màn đêm khủng bố kia nhưng hắn biết nếu không diệt hết đám khói đen này còn lâu mới đụng được đến thân hình của đối phương đồng thời trong lòng của Vô Song quả thực cũng có chút trầm xuống.

Vô Song từ khi lấy lại được kí ức của mình hắn còn chưa biết sợ nhưng đối địch với Hoang lại làm trong lòng hắn có chút suy nghĩ.

Hơn 70 năm trước lúc Vô Song rời khỏi thế giới này Hoang căn bản chưa từng xuất hiện, Vô Song không biết phép màu nào để làm một thế lực chưa từng xuất hiện trong lịch sử dĩ nhiên nắm giữ một lượng cao thủ kinh khủng thế này?.

Cửu Vương có sáu Vĩnh Sinh Chân Thần cùng ba Cực Đạo Chân Thần.

Thất Hoàng thậm chí toàn bộ đều là Cực Đạo Chân Thần.

Đến bây giờ khi Ma Kha Thiên hiện thân lại xuất hiện thêm một cái Ma Kha Thiên, xuất hiện thêm Tứ Hộ Pháp, nếu bất cứ vị hộ pháp nào cũng như Ma Kha Thiên thì đội hình này căn bản không thua kém gì bốn cái Bạch Phá Thiên.

Rốt cuộc là Hoang đến từ đâu?.

...

Tử Vong Khí Tràng của Ma Kha Thiên liên tục bị Vô Song đánh lùi, hắn không có cách nào tiếp tục mang thứ bóng tối kia tới bao phủ Vô Song, điều này cũng làm Ma Kha Thiên trong ánh mắt lóe lên một tia sợ hãi, đây là lần đầu tiên Tử Vong Khí Tràng của hắn bị tiêu diệt sạch sẽ như vậy.

“Cuối cùng lão phu cũng hiểu ngươi giết Phượng Sùng Minh kiểu gì rồi, Hủy Diệt Phép Tắc tinh thuần đến mức độ này thì không sợ cũng không được, không hổ là Phong Hào Chân Thần chỉ là vua không ngai mãi mãi chỉ là vua không ngai mà thôi”.

“Tử Vong Thủ”.

Ma Kha Thiên rốt cuộc không đợi được nữa, cánh tay khô quắt của hắn cũng mạnh mẽ đánh về phía Vô Song, hắn biết nếu chỉ so sánh khí tràng thì hắn liền bị đặt ở thế yếu, Tử Vong Pháp Tắc của hắn vậy mà lại bị Hủy Diệt Pháp Tắc của đối phương liên tục đốt hư như vậy biết đánh kiểu gì?

Tử Vong Thủ đánh ra mục tiêu nhắm thẳng vào cổ Vô Song, cánh tay khô quắt kia lao đi với tốc độ cực nhanh đồng thời cánh tay của Ma Kha Thiên bắt đầu chuyển thành thuần một màu đen, khí tức tử vong càng ngày càng nặng.

Vô Song nhìn thấy một đòn này đánh ra ánh mắt thậm chí còn không thèm chớp lấy một cái, một tay đưa thẳng ra phía trước, cánh tay của hắn được Tịnh Liên Yêu Hỏa bao bọc vào bên trong trực tiếp nắm lấy cánh tay của Ma Kha Thiên.

Một cái nắm này cực kỳ tinh chuẩn cũng cực kỳ đúng lúc, hắn hừ lạnh một cái lập tức vận sức kéo thẳng đối phương về phía mình.

Sức mạnh của Vô Song lớn đến mức nào?, lúc trước Vô Song cũng không dám tự tin cho lắm nhưng từ khi làm chủ nhân của Đại Địa Thần Cách thì hắn tuyệt đối nằm trong top 5 cường giả có sức mạnh thân thể mạnh nhất Nguyên Tố Thế Giới.

Một kéo này kéo thẳng cả người Ma Kha Thiên lại gần cơ thể hắn, Ma Kha Thiên làm sao chống lại nổi man lực của Vô Song?.

Vô Song không hiểu lắm, hắn không hiểu rốt cuộc Ma Kha Thiên lấy chỗ dựa ở đâu mà dám tấn công Vô Song như vậy, loại tấn công này căn bản là tìm chết bất quá nếu đối phương đã xin chết bản thân Vô Song cũng không ngại.

Thân hình Ma Kha Thiên bị kéo lại thì một chân Vô Song dẫm mạnh xuống đất làm trụ, nếu lúc này có thể nhìn xuyên cơ thể Vô Song thì có thể nhìn thấy vô số năng lực của đại địa bị hút vào trong cơ thể hắn, Đại Địa Thần Lực bao phủ khắp cơ thể Vô Song sau đó tụ lại ở tay phải của hắn.

Bước ra một bước, đấm ra một quyền.

“Đại Địa Thần Lực – Đại Địa Bá Quyền”.

Một quyền mang theo lực phá hoại kinh dị trực tiếp đấm thẳng vào trong bộ ngực gầy dơ xương của Ma Kha Thiên, một quyền đấm xuyên qua bộ ngực của hắn đục thủng một lỗ bằng bàn tay của Vô Song trên đó chỉ là Vô Song đấm ra một quyền này rốt cuộc cũng cảm thấy không ổn.

Trên người Ma Kha Thiên không máu, ở trong cơ thể của hắn còn không có lục phủ ngũ tạng, Vô Song còn không biết thứ mình vừa đấm xuyên qua rốt cuộc là thứ gì, hắn tuyệt đối không phải một sinh vật sống.

Khi Vô Song muốt rút tay ra căn bản đã muộn, từ chỗ bị đấm xuyên qua bắt đầu xuất hiện những con dòi màu đen cực kỳ ghê tởm, ghê tởm đến mức Bạch Tố Tố ở sau lưng Vô Song liền kinh hồn táng đảm, khuôn mặt trắng bệch.

Những con dòi màu đen từ bên trong cơ thể Ma Kha Thiên bám vào cánh tay của Vô Song sau đó bằng thứ tốc độ không thể tin nỗi nó bắt đầu bám chặt cánh tay của Vô Song với lỗ thủng trên người Ma Kha Thiên.

“Bất ngờ đúng không?, chưa nhìn thấy đúng không?, Khà khà – Ma Kha Thiên – Tử Vong Ma Hạch”.

Ma Kha Thiên không có chết thậm chí khí tức trên người hắn còn không hề yếu đi, ánh mắt đầy điên cuồng nhìn Vô Song.

Ma Kha Thiên một trong tứ đại hộ pháp của Hoang quả thật là một tồn tại đặc dị trong thiên hạ này hay thậm chí toàn bộ tứ đại thiên vương của Hoang đều không phải kẻ bình thường.

Hai ngón tay của Ma Kha Thiên đâm thẳng về phía phần ngực của Vô Song, Vô Song có thể nhìn thấy rõ ràng từng con dòi màu đen ngọ nguậy trong hai ngón tay duỗi ra kia, ánh mắt của Vô Song lập tức lạnh lại thậm chí cũng giống như Bạch Tố Tố, hắn thực sự cảm thấy ghê tởm với đối phương.

Một tay của Vô Song bị giữ chặt lại trong chính cơ thể Ma Kha Thiên, phần da tay của hắn cũng bắt đầu lúc nhúc những con dòi màu đen di chuyển bên trong, Vô Song có thể cảm nhận rõ ràng bên trong da thịt của hắn đang có bao nhiêu sinh vật bẩn thỉu di chuyển.

Vô Song gầm lên một tiếng, một tiếng gầm này không ngờ trực tiếp hét thẳng vào màng nhĩ của Ma Kha Thiên khiến khuôn mặt già nua của hắn cau lại, đại não bị một tiếng gầm này làm cho tê cứng lại.

“Long Tộc?, Long Ngâm?”.

Ma Kha Thiên quả thực bất ngờ với âm thanh của Vô Song, trong đống tin tức mà Ma Kha Thiên nhận được thì Vô Song kẻ này căn bản không phải là yêu thú, lúc này lại cảm thấy rõ mồn một long tộc huyết mạch chảy trong người Vô Song sao có thể không giật mình?.

Hai ngón tay kinh tởm của Ma Kha Thiên đâm vào ngực của Vô Song nhưng không thể tiến lên thêm một tấc, trên ngực của Vô Song rốt cuộc cũng xuất hiện Địa Ngục Ma Long Giáp quen thuộc, vẩy rồng trên người hắn dày đến mức khiến những con dòi đen kia không cách nào chạm vào cơ thể.

Tiếp theo đuôi của Vô Song quất mạnh vào đầu Ma Kha Thiên khiến một phần khuôn mặt của hắn trực tiếp bị đánh nát, tay trái đang nắm lấy cánh tay của Ma Kha Thiên lập tức kéo mạnh về phía song, long lực cường đại cùng Đại Địa Thần Lực trực tiếp xé rách cánh tay của Ma Kha Thiên ra khỏi cơ thể hắn.

Một chân dẫm mạnh xuống mặt đất, cả người tiến lên phía trước, cánh tay đang bị Ma Kha Thiên khóa chặt trong cơ thể kia liền nắm chặt lại, tay còn lại xòe ra ấn thẳng vào ngực đối phương.

“Địa Ngục Ma Long Tộc – Hắc Long Trảo”.

Nắm ngón tay mang theo vuốt rồng đâm thủng ngực của đối phương đồng thời cánh tay còn lại thu về phái sau, cả người của Vô Song lập tức đạp vào không trung giật bắn lại tiện tay cũng nắm lấy luôn vòng eo nhỏ của Bạch Tố Tố sau lưng, Vô Song lập tức cách xa khỏi người Ma Kha Thiên, ánh mắt nhìn đối phương đầy quỷ dị.

Hai chân vừa hạ xuống đất Vô Song lập tức ôm chặt lấy tay phải mình, vẻ mặt của hắn bắt đầu đen lại.

Về phần Ma Kha Thiên bị đánh bay kia lại một lần nữa đứng lên, hắn cười quỷ dị với Vô Song.

“Khà khà, ta đã nói rồi, vua không ngai mãi mãi là vua không ngai, Phong Hào Chân Thần như ngươi đánh cùng một hộ pháp còn chưa nổi cũng dám chống lại Hoang?”.

Ma Kha Thiên hiện nay nhìn cực kì thảm hại, mất một tay, cơ thể bị xuyên thủng hai lỗ, khuôn mặt già nua bị đánh nát nhưng từ những phần bị thương kia nhung nhúc những vật thể màu đen bắt đầu chuyển động, cơ thể của Ma Kha Thiên không ngờ lại bắt đầu tái tạo lại như không có bất cứ thứ gì xảy ra.

Ma Kha Thiên không phải khó đánh bại, ít nhất Vô Song có thể tự tin giết chết đối phương nhưng sự quỷ dị của hắn lại làm Vô Song thực sự gặp khó khăn.

Nếu là sinh vật bất tử thì Vô Song căn bản không sợ, Bất Tử Phượng Hoàng hắn còn có thể đánh chết thì thiên hạ này có mất sinh vật bất tử có thể làm hắn sợ?.

Năm đó Sinh Mệnh Đại Thần là kẻ có sinh mệnh lực đáng sợ nhất Nguyên Tố Thế Giới này nhưng Vô Song không phải là chưa có đánh qua, hắn sợ gì cường giả có sinh mệnh lực cường hãn?.

Thứ duy nhất Ma Kha Thiên có thể làm Vô Song gặp khó khăn chính là những ‘sinh vật’ đang chạy trong cánh tay phải của chính mình, những sinh vật đến cả Vô Song cũng không biết tên.

Vô Song đã vận cả thần lực hộ thể, dùng cả tịnh liên yêu hỏa thiêu đốt nhưng không ngờ không cách nào ngăn được những sinh vật kia, bọn chúng cứ như vậy đi xuyên qua từng lớp thịt của Vô Song thậm chí bắt đầu chạy ngược từ cánh tay hắn đi thẳng đến trái tim.

Tạm thời Vô Song chưa biết những sinh vật này rốt cuộc là gì nhưng hắn chắc chắn biết mấy thứ này tuyệt đối không tốt lành.

“Dĩ nhiên là Tu La Vệ? Thậm chí còn là Tu La Tướng?, ngươi vậy mà gặp được cái loại tồn tại này?”.

Đúng lúc này giọng nói của Như Ý lại vang lên trong cơ thể Vô Song, giọng nói mang theo nồng đậm kinh ngạc thậm chí không thể tin.

Vô Song nghe vậy trong mắt liền lóe lên một tia ánh sáng.

“Tu La Vệ?, Tu La Tướng?, ý cô là thứ chết tiệt này hay kẻ người không ra người quỷ không ra quỷ kia?”.

Như Ý ánh mớt chớp động quan sát Ma Kha Thiên, trong mắt nàng vẫn cứ đầy sợ hãi cùng không tin tưởng.

“Ta không biết kẻ kia là ai nhưng chắc chắn từng là thuộc hạ của phụ thân. Phụ thân năm đó chia Ma Giới làm 18 tầng, mỗi tầng có một vị Tu La Tướng cai quản, Thập Bát Tu La Kinh Thiên Hạ đây chính là 18 cận vệ của phụ thân năm đó vì Ma Tộc đánh đông dẹp bắc có điều sau khi phụ thân gục ngã làm sao Tu La Tướng có thể tồn tại?”.

Phụ thân của Như Ý là Địa Ngục Ma Thần, kẻ duy nhất có thể chạm đến 25 Trùng Thiên cường giả trong vô số năm nay, nếu Ma Kha Thiên quả thật là thuộc hạ của Địa Ngục Ma Thần năm xưa thì kẻ này thực sự không đơn giản, không phải kẻ nào cũng có tư cách đi theo Địa Ngục Chân Thần, không phải kẻ nào cũng có tư cách vì Địa Ngục Chân Thần ra sức.

Tất nhiên Vô Song nào thèm quan tâm Tu La Tướng là con khỉ gì, thứ hắn quan tâm là mấy con trùng đang chạy trong cơ thể mình, thứ cảm giác này khiến Vô Song phi thường khó chịu.

“Tạm thời không quan tâm hắn rốt cuộc là Tu La Tướng, Tu La Vương hay Tu La Hoàng, quan trọng nhất cái thứ sinh vật trong người ta là cái gì?”.

Lúc này những con trùng trong người Vô Song rốt cuộc cũng đã di chuyển đến bả vai hắn, thứ tốc độ không thể không nói là đáng sợ.

“Đây là Địa Ngục Hồn Trùng có điều xin lỗi ngươi ta thực sự không biết cách phá giải, Địa Ngục Hồn Trùng một khi tiến vào cơ thể liền trực tiếp xâm chiếm toàn bộ thể nội của đối phương, chỉ cần nó chạy vào được đến đại não liền liên tục sinh sản trong đó cho đến khi chui ra khỏi cơ thể ngươi, đây là một loại ám trùng đặc sản của Ma Giới”.

Vô Song nghe đến đây trực tiếp xì mũi.

“Thực sự không biết cách nào phá giải?”.

Như Ý nhíu đôi lông mày xinh đẹp.

“Không biết, năm đó ta thân là Ma Tộc công chúa, quan tâm làm gì mấy con trùng ghê tởm này, dù sao có phụ thân ở bên cạnh ai có thể đụng đến ta”.

Vô Song trực tiếp thở dài một hơi có điều hắn cũng không thể tiếp tục nói với Như Ý bởi Ma Kha Thiên đã lao thẳng về phía hắn, lần này không ngờ hắn trực tiếp biến dị, cái cơ thể kia căn bản không còn nhận ra là người hay là thú nữa rồi, cả người hắn trực tiếp hóa thành ba cái đầu, ba cái đầu kia lập tức kéo dài ra mở cái miệng đen ngòm cắn về phía Vô Song.

“Địa Ngục Tam Đầu Khuyển?”.

Ngay sau khi ba cái đầu này hiện ra thì Vô Song liền kinh ngạc lên tiếng, đương nhiên kinh ngạc thì kinh ngạc việc đối phương là loại yêu thú gì không phải thứ Vô Song quan tâm.

“Địa Ngục Hồn Trùng đúng không?, sản phẩm của Ma Giới đúng không?, vậy để bản đế lĩnh giáo đại tướng bên cạnh Địa Ngục Ma Thần năm đó”.

Vô Song lần này cũng không có ý định thăm dò lại càng không có ý định nương tay, thay vì đôi cánh nặng nề to lớn của Địa Ngục Ma Long Tộc thì một đôi cánh thanh thoát hơn rất nhiều hiện lên, đối cánh này vừa hiện ra toàn bộ thiên địa bị cuốn hút, bị cái màu đen ma mị đó hấp dẫn, tất cả mọi người ở đây đều không cách nào rời mắt khỏi đôi cánh kia.

Một đôi cánh cao vút lên tận thương khung, một đôi cánh thật đẹp, một đôi cánh ngập tràn khí tức bóng tối cùng tà ác, nó tỏa ra thứ khí thế bất cần, một loại hình thái khác của sự tự do.

Nếu Bất Tử Phượng Hoàng cho người ta cảm giác cường đại, dùng sức mạnh của mình bay lượn cửu thiên thập địa đại diện cho tự do không gò bó của Chí Dương Thần Thú thì Hắc Phượng Hoàng cũng có cách của nó.

Không bị quy tắc rằng buộc, không cúi đầu trước thế gian, không tuân theo bất cứ phép tắc nào, ngạo nghễ bất cần cùng đầy bá đạo, đây là sự tự do của Chí Âm Hung Thú.

Đôi cánh kia hiện ra, hắc hỏa lập tức bao phủ lấy toàn bộ cơ thể Vô Song, ánh mắt của hắn lập tức biến thành màu đen.

“Luân Hồi Nghiệp Hỏa – đưa ngươi quy khư”.

Vô Song không rõ Địa Ngục Hồn Trùng là gì nhưng ở Đại Thiên Thế Giới bản thân hắn liền là từ địa ngục đi lên, điểm cuối cùng của dương gian là âm gian vậy điểm cuối cùng của âm gian là gì?.

Ở âm gian nơi cuối cùng là Nại Hà Kiều, Nại Hà Kiều ở trên Mạnh Bà Hồ, bước qua Nại Hà Kiều liền là Luân Hồi, nhập Luân Hồi liền là Quy Khư.

Địa Ngục Hồn Trung là Chí Âm Hồn của Ma Giới, là loại Âm Hồn được kết tinh từ vô số tàn hồn Ma Tộc cường giả chiến tử, là ý chí lực cực kỳ hùng mạnh cùng sự bất khuất ăn vào máu của cường giả Ma Tộc nhưng linh hồn chung quy cũng có điểm kết, Vô Song không biết Địa Ngục Hồn Trùng rốt cuộc hình thành từ cái gì nhưng hắn biết chỉ cần nhập luân hồi liền coi là kết thúc, kết thúc của một bắt đầu, bắt đầu cảu một kết thúc còn dang dở.

Luân Hồi Như Gió, Gió Nổi Hồn Tàn.

Luân Hồi Nghiệp Hỏa vừa ra lập tức ánh mắt Ma Kha Thiên dại ra, lần đầu tiên trong mắt của hắn hiện ra sự hoảng sợ thậm chí không thể tin, lần đầu tiên kể tử khi hắn hoành hành Đông Thiên Yêu Giới thì Địa ngục Hồn Trùng mới bị phá hủy.

Mất đi sự quấy rầy của Địa Ngục Hồn Trùng bản thân Vô Song liền nhẹ nhàng hơn hiều, Địa Ngục Ma Long Tộc đã đi theo con đường hắc ám lại được Chí Âm Hung Thú Hắc Phượng Hoàng trợ giúp lại càng khiến khí tức của Vô Song trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết, nhìn hắn hiện tại quả thật có vài phần phong thái của Địa Ngục Chân Thần năm đó.

Nếu từ bên ngoài nhìn vào không ai nhận ra đâu rốt cuộc mới là ma thú chui ra từ Ma Giới, cho dù Ma Kha Thiên thân là Địa Ngục Tam Đầu Khuyển cũng không có ma khí bằng được một nửa với Vô Song lúc này.

Một quyền đơn giản nện thẳng vào mặt của Đại Ngục Tam Đầu Khuyển, một quyền này trực tiếp đánh nát một cái đầu của Ma Kha Thiên.

Ma Kha Thiên bị đánh nát đầu nhưng ánh mắt của hắn chưa từng bớt đi sự hung tàn, thân thể lập tức biến thành trong suốt lướt qua cơ thể của Vô Song, sau đó Tử Vong Khí Tràng liền nuốt chửng Vô Song vào bên trong.

“Tử Vong Lĩnh Vực – Huyễn Ảnh Đại Pháp”.

“Huyễn Ảnh”. Vô Song nghe thấy hai từ này mà trong khuôn mặt phi thường đặc sắc, sau đó toàn bộ cơ thể hắn bị một ngôi sao sáu cạnh cắt xuyên qua, tiếp theo toàn bộ thiên địa như biến đổi, nửa thân trên cùng nửa thân dưới của Vô Song trực tiếp hoàn toàn bị ngăn cách sau đó phô thiên cái địa đầu lâu xuất hiện trước mặt hắn.

Những âm hồn này như quỷ đói, cái miệng mở lớn sau đó cắn thẳng vào cơ thể Vô Song, những âm hồn này xuyên qua cơ thể hắn để lại những ấn chú ghê sợ sau đó Vô Song có thể cảm nhận rõ ràng linh hồn của mình như bị rút ra, toàn bộ ký ức cư như thế bị những âm hồn cắn nuốt từng miếng từng miêng một.

Toàn bộ cơ thể hắn như bị giam ở mười tám tầng địa ngục không cách nào có thể cử động như cá nằm trên thớt, như sinh vật ti tiện chỉ đợi những âm hồn này cắn nuốt chỉ là Ma Kha Thiên tuyệt đối không ngờ đột ngột hắn nhìn thấy Vô Song nhẹ nhàng phá nát sáu ngôi sao ngăn cách bản thân hắn, Địa Ngục Linh Luân của Ma Tộc cứ như vậy nát vụn trong mắt Ma Kha Thiên.

Tiếp theo đôi tròng mắt của Ma Kha Thiên như nứt ra, hắn nhìn thấy cái gì?, đôi chân của Vô Song nát vụn hoàn toàn biến mất trong bóng tối vô cùng vô tận nhưng nửa thân trên lại trở nên to lớn dị thường, to như một mảnh thiên địa vậy.

Vô Song không còn là nhân thể mà là một thực thể được tạo nên từ bóng tối, được tạo nên từ lửa của địa ngục, linh hồn của hắn là toàn bộ linh hồn của Ma Giới, hắn là Địa Ngục Chủ Nhân.

“Chủ... Nhân”.

Ma Kha Thiên cứ như vậy đứng lặng cả người, hắn nhìn thấy Địa Ngục Chân Thần, hắn nhìn thấy chủ nhân của mình đưa tay ra, vẫn như năm đó bá đạo tuyệt luân mạnh không thể tả, Địa ngục Chủ Nhân, Bá Chủ Ma Giới.

“Chết”.

Giọng nói lạnh lẽo của Địa Ngục Chân Thần cứ nhưu thế vang lên sau đó Ma Kha Thiên từ từ gục ngã, đôi mắt trắng đục, thân thể cứ như thế dần dần trở nên hư vô mờ mịt.

Ma Kha Thiên chắc chắn phải chết nhưng không ngờ số mạng hắn còn chưa có kết thúc, rốt cuộc trong cái giây phút sinh tử kia một cánh tay màu đỏ rất nhanh nắm lấy hắn mạnh mẽ kéo ra khỏi bóng đêm vô tận, mạnh mẽ cứu hắn một mạng.

...

Ma Kha Thiên rất mạnh, hắn có thể không bằng Bạch Phá Thiên bởi hắn không còn có được huyết khí cùng bá khí mạnh mẽ như vị Đông Nam Thần Quân kia nhưng chắc chắn không yếu đến vậy, chắc chắn không bại nhanh đến vậy đáng tiếc Ma Kha Thiên lại lựa chọn dùng Tử Vong Ảo Thuật đối đầu với Vô Song.

Dùng ảo thuật đối đầu với Hắc Phượng Hoàng?, nực cười.

...

Vô Song rốt cuộc cũng rút tay lại, chẳng biết từ bao giờ trong tay hắn lại xuất hiện Đại Địa Thần Binh, khóe miệng dần dần cong lên trong ánh mắt ngập tràn chiến ý.

“Chẹp chẹp, cuối cùng cũng vui hơn một tẹo”.

Vô Song nói như vậy bởi trên bầu trời có kẻ xuất thủ cứu Ma Kha Thiên, hơn nữa không phải một kẻ mà là ba kẻ, Tứ Đại Hộ Pháp của Hoang toàn bộ hiện thân.

Kẻ cứu Ma Kha Thiên là một quái nhân toàn thân màu đỏ, đeo một chiếc mặt nạ sắt, mái tóc mào gà cực kỳ bắt mắt hơn nữa kẻ này dĩ nhiên lại mang theo long huyết cực kỳ nồng, một trong Tứ Hộ Pháp của Hoang, Hỏa Long – Ma Kha Lượng.

Đứng bên trai Ma Kha Lượng là một kẻ toàn thân mặc áo xanh, cơ thể tương đối nhỏ bé giống hệt một thư sinh bình thường, bàn tay nhè nhẹ phe phẩy một cây quạt sắt chỉ là kẻ này cũng cho Vô Song một cảm giác tương đối mạnh mẽ, ít nhất lực lượng huyết mạch của hắn không thể coi thường. Một trong Tứ Hộ Pháp của Hoang – Ma Kha Kỳ.

Kẻ cuối cùng ánh mắt xoáy thẳng vào Vô Song, đúng hơn là nhìn đôi cánh màu đen của hắn, Vô Song có thể cảm thấy ánh mắt của hắn đang rung động thật sâu, toàn thân hắc y, ánh mắt sắc như dao cạo, kẻ duy nhất Vô Song không cảm nhận được huyết mạch Yêu Tộc trong người đối phương. Một trong Tứ Hộ Pháp của Hoang – Ma Kha Vấn.

Lần này Hoang xuất thủ toàn bộ Tứ Đại Hộ Pháp chính là vì nhắm đến Vô Song cùng Đông Nam Đại Lục chỉ là có lẽ chính Thiên Tôn cao cao tại thượng cùng vị Hoang Chủ thần bí kia cũng không thể đoán nổi Ma Kha Thiên dĩ nhiên lại thua Vô Song nhanh vậy, dĩ nhiên lại thua Vô Song thảm đến như vậy.

Cùng thời gian như vậy nếu Vô Song đánh với bất cứ ai trong Tứ Đại Hộ Pháp tuyệt V2SspHK đối không có cách nào đánh bại đối phương nhanh như vậy, cho dù là Ma Kha Thiên cũng đủ để cầm chân Vô Song một khoảng thời gian nhưng hắn lại dùng đến ảo thuật, lúc này Ma Kha Thiên căn bản không thể tái chiến, linh hồn bị đánh suýt nát, đại não lâm vào trạng thái chết giả, sau này Ma Kha Thiên có tỉnh lại hay không còn không rõ huống gì đến việc tái chiến?.

Nhiệm vụ của Ma Kha Thiên ở Đông Nam chính là thu thập tình báo cùng địa thế của Đông Nam để chuẩn bị cho một ngày nay, một hành động duy nhất phá tan Đông Nam nhưng lúc này Ma Kha Thiên sống chết không rõ chẳng khác nào nói Hoang trực tiếp gặp vật cản lớn đầu tiên.

Vô Song là một Phong Hào Chân Thần điều này bất cứ ai trong lần hành động này cũng biết nhưng Phong Hào Chân Thần như Vô Song chỉ có thể được coi là vua không ngai.

Thế nào là Phong Hào Chân Thần?, là loại chân thần có danh xưng của chính mình nhưng Vô Song hiện nay còn chưa có danh xưng vậy hắn chỉ được coi là vua không ngai.

Loại cường giả như Vô Song tuy là Phong Hào Chân Thần nhưng muốn so với những Phong Hào Chân Thần khác thì còn rất khó bởi hắn không được thiên địa thừa nhận, hắn không có danh hào của mình.

Chỉ cần có thể giết chết 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần liền được coi là Phong Hào Chân Thần, đây là vị trí hiện tại của Vô Song.

Vô Song có thể giết chết Bạch Phá Thiên nhưng ra tay xong hắn tuyệt nhiên cũng chẳng thoải mái gì nhưng cho dù bị thương nặng thế nào sau trận chiến đó thì chiến lực của Vô Song vẫn cứ được công nhận là đủ sức giết chết 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần, hắn liền đạt đến cảnh giới Phong Hào.

Bạch Phá Thiên không thể bước được vào hai chữ Phong Hào chỉ bởi hắn không giết nổi 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần khác mà thôi.

Vô Song lúc này là vua không ngai chính vì vậy Thiên Tôn mới tự tin Ma Kha Thiên có thể cầm chân Vô Song đến lúc tiếp viện xuất hiện bởi trong tứ đại hộ pháp của Hoang thì Ma Kha Thiên liền là kẻ khó đánh bại nhất, hắn có thể không thắng nhưng sẽ không thua chỉ là hiện nay một Ma Kha Thiên sống dở chết dở lại phá hủy toàn bộ kế hoạch của Hoang.

...

Vô Song đối mặt với ba vị cường giả 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần hơn nữa trong ba kẻ này cũng chẳng có ai dưới Bạch Phá Thiên, điều này lại làm Vô Song thực sự có hứng thú lớn hơn với Hoang, Cửu Vương, Thất Hoàng, Tứ Hộ Pháp, Đại Thiên Tôn, Hoang Chủ.

Vô Song không hiểu gì về Hoang nhưng riêng cái đội hình này đã có đến 16 vị Cực Đạo Chân Thần, đây là khái niệm gì?, loại thực lực này chỉ sợ hai cái siêu cấp thế lực tại Đông Thiên liên thủ mới có tư cách ngăn cản Hoang, trong 20 năm thiên hạ xuất hiện một đại thế lực mạnh mẽ như vậy khiến Vô Song thực sự tò mò vô cùng.

Tất nhiên càng tò mò càng hứng thú thì chiến ý của Vô Song với đám người Hoang càng tăng, đôi mắt xuất hiện hai luồng tà khí đáng sợ, Đại Địa Thần Binh xoay tròn trên cổ tay rồi hướng thẳng lên trời, đối mặt cùng Cửu Vương cùng Tứ Đại Hộ Pháp, Vô Song chỉ ngạo nghễ cười.

“Chiến tiếp hoặc cút”.

Lúc này bóng lưng nhỏ bé của Vô Song như trở nên khổng lồ, hắn che phủ cả thiên địa.

Ngày hôm nay Vô Song lại nhớ lại kỷ niệm năm đó, năm đó hắn một người một kiếm, kiếm chỉ thương khung đối mặt bốn vị 25 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần.

Ngày hôm nay Vô Song một người một cây chiến phủ, cho dù không thể so với chính mình năm đó nhưng lúc này Hoang đến bao nhiêu Cực Đạo Chân Thần hắn cũng dám chiến, đến bao nhiêu hắn giết bấy nhiêu.

Thực lực của Vô Song quả thật không đủ nhưng thủ đoạn của hắn thì thông thiên, một mình Đại Địa Thần Lực không đủ sức giúp Vô Song ngạo nghễ thiên hạ nhưng nếu thủ đoạn ra hết hắn cũng muốn xem Nguyên Tố Thế Giới cường giả có mấy ai ngăn nổi hắn?.

(1 chương 7k chữ dành tặng mọi người, từ giờ đến tối vẫn còn chương nhé. Nếu muốn ủng hộ tác giả thì mình xin cầu kim nguyên đậu, đừng ném đậu hũ thúi tội nghiệp )
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.