Chương trước
Chương sau
Không thể không nói tổ hợp Ma Kha Lượng cùng Ma Kha Vấn rất mạnh, Ma Kha Lượng gần như có thể trực tiếp chịu được tổn thương mà Đại Địa Thần Lực gây ra sau mỗi lần cứng đối cứng với Vô Song còn Ma Kha Vấn lại được Ma Kha Lượng bảo vệ, cùng với tốc độ đáng sợ của chính hắn bản thân Vô Song muốn đụng vào cũng không phải là việc dễ.

Ma Kha Vấn thân là Hắc Ám Lôi Ưng bản thân mang theo Ám – Lôi hại loại thuộc tính đồng thời cơ thể của nó lại có liên hệ mật thiết cùng Kim Sí Đại Bàng Tộc một trong những bá chủ chân chính của bầu trời, ẩn trong thứ bóng đêm mà mình tạo ra, sử dụng lôi hệ lực lượng đáng sợ của chính mình lại càng khiến hắn khó bị đánh chúng.

Ma Kha Lượng lại mang theo một cơ thể mạnh mẽ cùng biến thái một cách đáng sợ, Tứ Chiến Viên Hầu chính là cỗ máy sinh ra để chiến đấu, sinh ra để đánh cận chiến, không chỉ thân thể của hắn đáng sợ mà tốc độ tuyệt đối không yếu chưa kể được gia cố thêm Long Lực đến tử Cửu Long Lôi Cường Hỏa.

Hai đại cao thủ 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần này căn bản là bù khuyết cho nhau, phối hợp phi thường nhịp nhàng đến mức cả hai có thể ép cho Vô Song liên tục lùi lại, tất nhiên nếu hai đại cao thủ này có thể làm cho Vô Song không cách nào áp đảo thì Vô Song cũng làm cho cả hai kinh hãi gần chết.

Hai người là Đại Hộ Pháp cùng Nhị Hộ Pháp của Hoang, cả hai đã trải qua không biết bao nhiêu trận chiến thậm chí Ma Kha Lượng còn là một vị vua không ngai, là một Phong Hào Chân Thần hàng thật giá thật nhưng cả hai cho dù cố gắng thế nào cũng không xuyên thủng được lớp phòng ngự của Vô Song.

Vô Song vừa đánh vừa lùi, Đại Địa Thần Binh trong tay hắn xuất hiện vô số bóng ảnh, những bóng ảnh che phủ cả mảnh không gian này, cho dù Ma Kha Lượng cùng Ma Kha Vấn cố gắng thế nào cũng không thể gây ra được sát thương thực chất trên người Vô Song.

Một bộ Địa Ngục Ma Long Giáp cùng một cây Đại Địa Thần Binh tạo ra một lớp lá chắn đáng sợ vô cùng, một bức tường phòng hộ khiến Vô Song căn bản không thể bị thương.

Càng chiến đấu với hai người này ánh mắt Vô Song càng trở nên sáng hơn, lúc này nếu Ma Kha Lượng cùng Ma Kha Vấn biết cả hai đang làm đá mài đao cho Vô Song thì không biết cảm nghĩ sẽ thế nào.

Vô Song từ trước đến nay không phải kẻ giỏi trong việc sử dụng phủ hay bất cứ binh khí dài nào nhưng qua trận chiến này có thể thấy Đại Địa Thần Binh trong tay hắn càng ngày càng quen thuộc, hắn càng ngày càng cảm thấy dễ dàng sử dụng hơn với loại vũ khí dài này.

Lúc đầu hắn còn cảm thấy vô cùng khó khăn, trong hoàn cảnh liên tục bị tấn công bởi hai đại cao thủ nhưng dần dần bức tường phòng ngự của hắn càng ngày càng chắc chắn, bước chân cho dù liên tục lùi lại nhưng luôn giữ được bộ pháp nhất định.

Vô Song có thể cảm nhận được mình đang không ngừng tiến bộ thì Ma Kha Lượng cùng Ma Kha Vấn đương nhiên cũng cảm thấy, chính vì sự tiến bộ thần tốc này của Vô Song mới khiến cả hai cực kỳ kinh hãi thậm chí tuy liên tục dồn Vô Song vào thế phải chống đỡ nhưng hai người từ đầu đến cuối vẫn luôn cảm nhận được một áp lực vô hình.

Rốt cuộc Ma Kha Lượng là kẻ đầu tiên muốn phá bỏ cái không khí khó chịu này, cái trạng thái không ai làm gì được ai này.

Thân hình khổng lồ của hắn vậy mà khựng lại không tiếp tục tiến lên nữa đồng thời hai cánh tay đằng sau lưng chắp lại với nhau dơ thẳng lên trời.

Thấy động tác này của Ma Kha Lượng bản thân Ma Kha Vấn lập tức đạp vào không trung, chỉ để lại một đạo tàn ảnh rất mỏng sau đó cả người lướt ra một đoạn khá xa khỏi vị trí của Vô Song.

Giây phút Ma Kha Vấn biến mất rốt cuộc hai cánh tay khổng lồ của Ma Kha Lượng cũng đánh xong.

“Thiên Địa Cuồng Nộ – Cửu Long Phần Thiên”.

Hai cánh tay kia đưa thật cao lên rồi đập mạnh xuống, tiếp theo chin đầu rồng bạc từ trên trời lao thẳng xuống phía dưới Vô Song với tốc độ nhanh khủng khiếp. Chin đầu rồng bạc cùng một lúc há miệng, sức nóng của Cửu Long Lôi Cường Hỏa được kéo lên đến cực điểm.

Vô Song nhìn thấy một chiêu này khuôn mặt liền lạnh lại, tốc độ của Vô Song không đủ để hắn có thể thoát ra khỏi phạm vi của chiêu này, nghĩ đến đây hắn lập tức cắn răng.

“Bất Tử Kinh – Bất Tử Kim Cương Ấn”.

Đại Địa Thần Binh lần này được Vô Song trực tiếp thu vào cơ thể, hai cánh tay liền chắp lại thành một đại ấn, ở mi tâm của hắn xuất hiện một vòng ánh sáng màu vàng thần thánh, sau lưng Vô Song rốt cuộc từng tôn từng tôn cự phật xuất hiện vì hắn hộ thân.

Ánh sáng màu vàng thần thánh của Bất Tử Kim Cương Ấn bảo vệ Vô Song ở bên trong nhưng Bất Tử Kim Cương Ấn cũng không phải là toàn năng bởi Cửu Long Lôi Cương Hỏa cực kỳ bá đạo, một chiêu Cửu Long Phần Thiên này tuyệt đối không dễ đón đỡ.

Vô Song vừa kịp kết ấn thì Cửu Long Lôi Cường Hỏa lập tức lao xuống, sức mạnh của 9 con rồng bạc này tuyệt đối không thể coi thường huống hồ trực tiếp đánh từ trên xuống.

Bất Tử Kim Cương Ấn của Vô Song lập tức bị xuất hiện những vết nức đầu tiên sau đó hoàn toàn sụp đổ, từng tôn từng tôn cự phật liền bị đốt thành hư vô sau đó Cửu Long Lôi Cường Hỏa tiếp tục phá hủy toàn bộ mặt đất tạo thành một cái hố khổng lồ giữa sa mạc mênh mông.

Một đòn này không thể nói là không mạnh, mạnh đến mức chính Vô Song cũng không ngờ đến nổi, Cửu Long Lôi Cường Hỏa không ngờ có thể lột xác đến một bước này.

Cửu Long Lôi Cường Hỏa chỉ đứng thứ 12 trong Dị Hỏa Bảng tại Đấu Khí Đại Lục nhưng loại dị hỏa này nổi tiếng nhất ở sự bá đạo cũng như sự bộc phát, khả năng bộc phát năng lượng trong một thời điểm nhất định của Cửu Long Lôi Cường Hỏa phi thường cường hãn, chính vì vậy thứ dị hỏa này liên tục làm khổ vô số thế hệ trong Phần Viêm Cốc.

Sau khi Cửu Long Lôi Cường Hỏa sang đến Nguyên Tố Thế Giới thì chin đầu rồng bạc của nó càng thêm mạnh mẽ, càng thêm bá đạo, loại bộc phát lực lượng này đến cả Vô Song cũng có chút không chịu nổi, tất nhiên nguyên nhân rất lớn là bởi chủ nhân của nó là Ma Kha Lượng một đầu Tứ Chiến Viên Hầu hàng thật giá thật, có lẽ cũng chỉ có con quái vật nổi tiếng với sức mạnh thân thể hàng đầu trong yêu tộc mới có thể chịu được Cửu Long Lôi Cường Hỏa phản phệ.

Khói bụi rốt cuộc cũng tan đi để lộ ra một cái hố tử thần ở bên dưới, chỉ cần nhìn độ sâu của hố này có thể sức công phá của Cửu Long Lôi Cường Hỏa mạnh đến mức nào có điều Ma Kha Lượng lại không có chút vui vẻ nào của kẻ chiến thắng trái hắn vậy mà khẽ cau mày.

“Địa Ngục Ma Long Tộc không hổ danh là Yêu Tộc bá chủ, Địa Ngục Ma Long Giáp thực sự quá mức mạnh mẽ”.

Câu nói của Ma Kha Lượng rõ ràng là khen ngợi sức mạnh phòng ngự của Địa Ngục Ma Long Tộc nhưng vào đến tai Vô Song lại trở nên khó nghe vô cùng, trong giây phút Bất Tử Kim Cương Ấn bị Cửu Long Lôi Cường Hỏa phá hủy cơ thể Vô Song lập tức lao ra ngoài, nhưng cũng không có cách nào tránh thoát được toàn bộ sức phá hủy kinh khủng của đối phương.

Trên người Vô Song lúc này đã bị màu đỏ của máu phủ kín, Địa Ngục Ma Long Giáp trên người hắn bị đánh tan nát thậm chí Cuồng Long khí còn đang liên tục tiến vào cơ thể hắn phá hủy lộ tuyến vận chuyển nguyên lực của Vô Song, một đòn cực mạnh của đối phương chưa đủ giết chết Vô Song nhưng cũng khiến hắn bị thương nặng, đây tuyệt đối là vết thương nặng nhất từ khi Vô Song đến Đông Thiên.

Ma Kha Lượng cũng sẽ không cho Vô Song cơ hội nghỉ ngơi, về phần Ma Kha Vấn chắc chắn sẽ lại càng không.

Ma Kha Lượng lần này lập tức đứng tấn, hai chân của hắn trùng xuống, ngay trước mặt Vô Song cả bốn cánh tay đều để ra trước mặt, không khí xung quanh lập tức bị xoáy quanh bốn cánh tay của Ma Kha Lượng đồng thời mỗi tay của hắn thình lình xuất hiện hai đầu rồng bạc.

“Cửu Long Lôi Cường Hỏa – Bát Long Hợp Thể - Nộ Thiên Bá Quyền”.

Sự cuồng bạo của loại dị hỏa xếp thứ 12 trong dị hỏa bảng này lập tức lại được thể hiện ra, cả cơ thể của Ma Kha Lượng lao vụt về phía Vô Song, bốn cánh tay của hắn hoàn toàn chuyển thành màu bạc, Vô Song có thể cảm nhận sự cuồng bạo trong nắm tay của đối phương thậm chí trên nắm quyền của Ma Kha Lượng đã bắt đầu xuất hiện những tia máu.

Thân thể của Ma Kha Lượng mạnh mẽ có thể nói hàng đầu Đông Thiên Yêu Giới dĩ nhiên lại không chịu nổi sự phá hoại của Cửu Long Lôi Cường Hỏa?, trong mắt Vô Song thì Ma Kha Lượng kẻ này cứ như vậy chiến đấu thêm 10 năm nữa kiểu gì cũng quy thiên, tất nhiên Vô Song không có lòng tốt đến mức chữa trị cho đối phương, đối mặt với Ma Kha Lượng lao đến như một mũi tên không thể ngăn cản khóe miệng của Vô Song rốt cuộc từ từ cong lên.

“Sát Đế Bí Thuật – Hư Không Tốc Sát”.

Ma Kha Lượng đang lao thẳng đến chỗ Vô Song, bốn nắm tay của hắn có thể đánh vỡ cả thiên địa này nhưng Ma Kha Lượng tuyệt đối không ngờ Vô Song dĩ nhiên lại biến mất.

Sát Đế Bí Thuật bốn chữ này cũng đủ nặng, nó nặng đến mức khiến Ma Kha Lượng lập tức run lên còn Ma Kha Vấn thì trực tiếp biến sắc, khuôn mặt của hắn phát lạnh.

Sát Đế Bí Thuật ở đấu khí đại lục còn chưa nổi tiếng nói ra chỉ sợ không ai biết nhưng ở Nguyên Tố Thế Giới lại hoàn toàn khác, Sát Đế Bí Thuật được coi là đệ nhất sát đạo công pháp của Nguyên Tố Thế Giới, bốn chữ này nếu đặt ở Tây Thiên Pháp Giới thậm chí không khác gì thần thoại, chỉ cần thứ âm thanh này vang lên thì hồn liền khỏi xác, một đao quy thiên.

Sát Điện bản thân nó là siêu cấp thế lực không ai muốn va chạm nhất, cho dù Ma Pháp Liên Minh thống nhất 7 phần Tây Thiên Pháp Giới nhưng cũng không dám tiến lên một bước, cũng không dám lấn nốt 3 phần của Sát Điện, Nghịch Thương Thiên được coi là Sát Thần đương đại nhưng trước một Sát Điện âm u quỷ dị kia rốt cuộc cũng không dám phá vỡ lằn ranh cuối cùng, không dám đánh một trận cuối cùng với Sát Điện.

Nghịch Thương Thiên biết rõ nhất 3 phần quyền lực của Tây Thiên hắn muốn liền có thể đoạt được nhưng lợi ích 3 phần đó mang lại không bằng nổi 1/10 thiệt hại mà Sát Điện điên cuồng phản kích, chịu lửa giận của hơn 3 vạn sát thủ thực sự cho dù là Sát Thần Nghịch Thương Thiên cũng không chịu nổi.

Lại nói Sát Đế Bí Thuật ở Đông Thiên Yêu Giới sẽ không thể có được uy danh như Tây Thiên Pháp Giới, không thể một lệnh đủ uy hiếp cả Tây Thiên nhưng với đại cao thủ mà nói bốn chữ này cũng đủ đáng sợ, đủ để người khác lạnh sống lưng.

Ma Kha Lượng sau khi thấy thân ảnh của Vô Song biến mất hắn lập tức gầm lên, một tiếng gầm kinh thiên.

“A Vấn, cẩn thận, là người của Sát Điện”.

Ma Kha Vấn nào cần đại ca mình nói, tinh túy mạnh nhất của Sát Đế Bí Thuật là sự quỷ dị, là lấy đầu đại tướng trong vạn quân, tránh nặng tìm nhẹ, mục tiêu đầu tiên của Sát Đế Bí Thuật luôn là kẻ dễ giết nhất, một đòn tất tử.

Hư Không Tốc Sát loại công pháp bỏ qua mọi định luật thế gian, khi thân hình của Vô Song biến mất bản thân Ma Kha Vấn lập tức vận hộ thân thần lực cố gắng hết sức tránh được một đòn này của Vô Song.

Quả nhiên Vô Song hiện ra trước mặt hắn, bàn tay của Vô Song bị nhuộm đỏ bởi sát khí.

“Sát Đế Bí Thuật – Tu La Huyết Thủ”.

Năm ngón tay cong lại tương đối giống trảo rồng sau đó ấn thẳng vào phần ngực Ma Kha Vấn.

Ma Kha Vấn vận toàn bộ Lôi Hệ Thần Lực của mình biến thành một lớp khải giáp màu tím, tất nhiên lôi hệ phép tắc chưa bao giờ mạnh mẽ ở khả năng phòng thủ nhưng nó có thể một phần cản lại tốc độ tấn công của Vô Song.

Đáng tiếc Ma Kha Vấn kẻ này thua xa Ma Kha Lượng, ít nhất ở khả năng phòng ngự.

Ánh mắt Vô Song chẳng biết từ khi nào biến thành huyết hồng sắc, bàn tay mạnh mẽ ấn xuống bỏ qua mọi loại lực cản, năm ngón tay đỏ như máu ấn thẳng vào lồng ngực Ma Kha Vấn.

Tất cả mọi việc diễn ra quá nhanh, từ lúc Vô Song biến mất đến lúc Ma Kha Vấn dính một đòn toàn lực của Vô Song, lồng ngực của hắn suýt nữa bị xuyên thủng, nếu không phải hắn có huyết mạch Kim Sí Đại Bằng một loại hung thú có thân thể mạnh mẽ hàng đầu trong giới phi cầm chỉ sợ một đòn này trực tiếp xuyên thủng hắn.

Ma Kha Vấn hộc máu bắn ngược về phía sau, ánh mắt trợn ngược lên vì đau đớn nhưng hắn biết hắn lúc này phải tỉnh táo, phải phi thường tỉnh táo.

“Kim Sí Đại Bằng Thiên Phú – Cực Quang Độn”.

“Hắc Ám Pháp Tắc – Huyễn Ảnh Độn”.

Ma Kha Vấn thân là Nhị Hộ Pháp của Hoang, nếu tính ra kẻ này chỉ sợ cũng thuộc top 5 cường giả mạnh nhất của Hoang, thực lực căn bản không hề đơn giản, nếu không phải Vô Song có con bài sát thủ có thể giúp hắn vượt qua mọi khoảng cách để áp sát Ma Kha Vấn chỉ sợ muốn đụng đến hắn còn không dễ như vậy.

Một lúc sử dụng hai loại độn pháp trái ngược hoàn toàn với nhau nhưng không ngờ Ma Kha Vấn quả thực có thể vận dụng thành công thậm chí đến mức lô hỏa thuần thanh.

Ma Kha Vấn không phải như đám cường giả của Đấu Khí Đại Lục mù tịt thông tin với Sát Đế Bí Thuật, loại kinh thế sát thuật này căn bản càng chạy càng chết, cách duy nhất để hắn có thể thoát ra khỏi đợt tấn công kinh khủng kia chính là chạy về chỗ của đại ca, kéo ngắn khoảng cách của mình với đại ca, chỉ có khi Ma Kha Vấn cùng Ma Kha Lượng giữ khoảng cách đủ gần mới có thể hoàn toàn ép chết Hư Không Tốc Sát Thuật.

Điểm yếu đầu tiên của Hư Không Tốc Sát – điểm yếu khoảng cách.

Thân hình của Ma Kha Vấn như một bóng đen vô định, như một tia sét đen lóe lên giữa trời quang, hắn dĩ nhiên lại xuyên qua cơ thể Vô Song, lao thẳng hướng ngược lại về phía Ma Kha Lượng đang điên cuồng lao đến.

Tốc độ của Ma Kha Vấn cực nhanh, nhanh đến mức đáng sợ hơn nữa Vô Song hiện tại cũng không thể nào lấy tốc độ để nổi danh nữa, hắn không còn là bá chủ bầu trời Bất Tử Phượng Hoàng, bản thân Hắc Phượng Hoàng căn bản không thể coi tốc độ là điểm mạnh.

Ma Kha Vấn lướt qua được Vô Song sau đó đôi cánh của hắn hiện lên hai tia cực tím đầy yêu dị.

“Bát Phương Lôi Trận”.

Bát Phương Lôi Trận của Ma Kha Vấn vừa hiện ra lập tức biến thành vô số những sợi xích sắt màu tím mang theo kinh người lôi điện lực khóa chặt lấy Vô Song, từng sợi xích màu tím kia găm thẳng vào cơ thể Vô Song thậm chí bằng vào bản chất lôi điện lực thì Bát Phương Lôi Trận thật sự có thể khóa lại mọi cử động của Vô Song.

Cho dù thế nào Ma Kha Vấn cũng phải cố gắng ngăn cản Vô Song thực hiện hành động tiếp theo đồng thời lùi về vị trí của Ma Kha Lượng, không thể không khen Ma Kha Vấn kẻ này xử lý phi thường chính xác.

Vô Song đương nhiên không thể để Ma Kha Vấn thoát đi nhanh như vậy nhưng muốn so tốc độ với đối phương hắn quả thực không bằng chưa kể bản thân đang dính cấm chế của Ma Kha Vấn muốn ngăn cản hắn lại càng không thể nào, đây cũng chính là lý do Ma Kha Vấn cực kỳ tự tin, hắn tự tin có thể thoát ra khỏi tuyệt sát lệnh của Sát Đế Bí Thuật.

Sát Đế Bí Thuật một khi đã ra tuyệt đối không thể thất bại, loại công pháp bá đạo chuyên dùng khắc chế những kẻ có tốc độ siêu việt trong thiên hạ, loại công pháp chuyên dùng để bỏ qua giới hạn về khoảng cách tuy nhiên điểm yếu thứ hai của nó rốt cuộc cũng lộ ra – chỉ cần bị đình trụ nguyên lực trong cơ thể thì Sát Đế Bí Thuật không thể sử dụng.

Không có Sát Đế Bí Thuật đương nhiên Ma Kha Vấn không sợ Vô Song chạm vào người đáng tiếc hắn quá coi thường Vô Song.

...

Ma Kha Vấn lao đi, hắn như một tia cực tím lướt qua bầu trời tuy nhiên Vô Song cũng động, cả cơ thể của Vô Song bị giam giữ trong lôi điện tuy nhiên sau lưng hắn không ngờ lại xuất hiện một cái bóng khổng lồ, một cái bóng đội trời đạp đất.

“Đại Địa Thần Lực – Đại Địa Pháp Tướng – Hủy Thiên Lập Địa”.

Trong cơ thể của Vô Song xuất hiện một thứ sức mạnh kinh khủng khiếp, thứ sức mạnh cơ bắp thuần túy giúp hắn đập nát toàn bộ cấm chế xung quanh người, giống như Ma Kha Lượng lúc trước Vô Song đưa hai cánh tay lên cao sau đó bổ xuống.

“Đại Địa Thần Binh – Hủy Thiên Lập Địa”.

Đại Địa Thần Binh lại hiện ra trên tay hắn, Vô Song hiện nay chỉ có thể sử dụng đến chiêu thứ ba trong Đại Địa Thần Binh, chiêu đã giúp hắn giải quyết Đông Nam Thần Quân – Bạch Phá Thiên.

Bằng vào đại cư nhân sau lưng mình, một phủ này của Vô Song được kéo đến đỉnh phong, một đòn bổ xuống không ngờ trực tiếp bổ đôi cả bầu trời vốn bị Cửu Vương của Hoang phong ấn, một phủ này không nhắm đến Ma Kha Vấn đang bị thương mà là Ma Kha Lượng đang điên cuồng lao đến.

Một chiêu mạnh nhất của Đại Địa Thần Binh, đòn tất sát của Vô Song lúc này cũng là cực hạn công phạt thủ đoạn hắn có thể sử dụng, một phủ khai thiên, một phủ lập địa.

Ma Kha Lượng dưới áp lực kia kinh hãi gần chết, hai mắt trừng lớn nhưng hắn không tránh nổi, hắn tránh một phủ này thì Ma Kha Vấn đang ở trên không trung tuyệt đối sẽ bị đánh chết tại chỗ.

Ma Kha Vấn không phải Ma Kha Lượng, Ma Kha Vấn còn yếu hơn cả Bạch Phá Thiên một chút, hắn còn lâu mới đạt đến trình độ Phong Hào Chân Thần như Ma Kha Lượng, một đòn toàn lực của Vô Song chính là ép Ma Kha Lượng phải dùng hết sức bình sinh ra mà đỡ.

Đương nhiên nếu Vô Song có cực đạo công phạt lực lượng của chính mình thì Ma Kha Lượng cũng có, chỉ thấy hai chân hắn dẫm mạnh xuống mặt đất, trên cơ thể xuất hiện những ngọn lửa màu bạc bốc lên ngùn ngụt, hắn không ngờ lại thiêu cháy cả sinh mệnh của bản thân làm thức ăn Cửu Long Lôi Cường Hỏa.

Chín đầu rồng màu bạc xuất hiện ở sau lưng Ma Kha Lượng sau đó trực tiếp lao thẳng lên thiên không, trực tiếp cùng một khai thiên phủ của Vô Song cứng đối cứng.

“Cửu Long Lôi Cường Hỏa – Cửu Long Quy Nhất”.

Chính đầu rồng bạc trực tiếp xoáy thẳng vào nhau như một cây trường kích đâm thẳng vào hư không sau đó Vô Song có thể nhìn ra một cây ngân thương màu bạc cực kỳ đáng sợ mang theo long hồn thậm chí còn là Tổ Long Hồn.

Tổ Long cùng với Tổ Phượng trong Nguyên Tố Thế Giới đều là Phong Hào Chân Thần hàng thật giá thật, loại sức mạnh này Vô Song căn bản không có cách nào coi thường.

Một phủ cùng một thương va chạm vào nhau, áp lực của nó cực kỳ kinh khủng, kinh khủng đến mức toàn bộ Cửu Vương trên bầu trời bị hất văng ra ngoài, toàn bộ mặt đất bị hủy diệt, vô số nhân mã của Hoang cùng Hắc Kỳ Thương Hội bị nghiền nát thành phấn vụn như chưa từng xuất hiện.

Vô Song bị hất thẳng lên bầu trời, lần này hắn thương càng thêm thương, cơ thể lập tức xuất hiện vô số vết máu vì áp lực kinh khủng kia.

Vô Song cùng Ma Kha Lượng là hai nhân vật chịu tác động mạnh nhất của pHntteM một đòn này hơn nữa ở trên chiến trường hiện nay bất kể Ma Kha Vấn, Ma Kha Kỳ, Hoàng Kim Sư hay Bạch Tố Tố cũng không dám lao vào cơn bão năng lượng nhìn thực hư chiến cuộc.

Ma Kha Kỳ, Hoàng Kim Sư cùng Bạch Tố Tố bản thân đều là siêu cấp cường giả đương nhiên chỉ cần giữ khoảng cách đủ xa tuyệt đối không bị thương quá nặng nhưng về phần đám người Cửu Vương cùng Ma Kha Vấn lại không may mắn như thế.

Vô Song là Phong Hào Chân Thần thì Ma Kha Lượng cũng thế, một đòn toàn lực của hai Phong Hào Chân Thần đâu dễ chịu?, nếu Vô Song cùng Ma Kha Lượng chịu 10 phần áp lực sau một pha va chạm thì Ma Kha Vấn cũng trực tiếp nhận sáu phần còn đám người Cửu Vương mạnh nhất mới là 23 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần lại còn phải tạo kết giới thu cả chiến trường lại, lúc này trong Cửu Vương căn bản không có ai còn đủ sức đứng lên.

23 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần cùng 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần chỉ cách nhau 1 Trùng Thiên nhưng khoảng cách liền như trời với đất, Vô Song có thể dùng ba phủ đánh chết Phượng Sùng Minh nhưng muốn dùng ba phủ để đánh chết Ma Kha Thiên hay Ma Kha Vấn căn bản không đủ, đây là khác biệt, đám người Cửu Vương trực tiếp chịu chấn động của đòn vừa rồi vô lực tái chiến cũng không phải là việc gì quá xa lạ.

...

Toàn bộ Tử Vong Sa Mạc xuất hiện một cái hố khổng lồ, một vết tích chiến đấu kinh thiên động địa.

Toàn bộ Tử Vong Sa Mạc sau một đòn vừa rồi của hai vị Phong Hào Chân Thần đều trực tiếp rung lên như có một cơn động đất cực kỳ kinh khủng chạy qua, cơn động đất này trực tiếp lan đến thẳng Bạch Hổ Thành, trực tiếp đập nát một mảnh tường thành chính.

Một đòn va chạm duy nhất đánh thủng một lỗ trên trời, một rãnh trời khổng lồ bị cắt ra đến mức toàn bộ Đông Thiên đều có thể quan sát được.

...

Rốt cuộc khi mà cơn bão năng lực khủng khiếp kia từ từ yếu đi, Ma Kha Kỳ cùng Bạch Tố Tố căn bản không thể đợi được nữa, cả hai liền dùng toàn lực lao vào bên trong, lúc này cho dù đứng ở hai phía khác nhau thì cả hai đều tuyệt không có ý niệm chiến đấu tiếp, trong lòng chỉ có duy nhất một mục tiêu.

“Sống phải thấy người, chết phải thấy xác”.

...

“Tiền bối cũng nhìn thấy rãnh trời đó chứ?”.

Một giọng nói thản nhiên vang lên, giọng nói căn bản không rõ là nam hay nữ cũng chẳng rõ là từ đâu xuất hiện.

Nếu là bình thường một giọng nói như vậy cũng không khiến người ta quá chú ý chỉ là giọng nói này phát ra sau lưng Đại Thiên Tôn.

Đại Thiên Tôn đứng trên lầu cao, một tay nhẹ nhàng thưởng thức tách trà nóng, ánh mắt đăm chiêu nhìn về phương trời xa xa, với một người như Đại Thiên Tôn mà nói ngay cả khi giọng nói kia bất ngờ vang lên cũng không thể làm ông ta thay đổi, vĩnh viễn như vậy, vĩnh viễn giống một ngọn núi cao không thể chạm.

“Mấy năm trước nha đầu Phượng Tộc kia cậy một thân Phượng Hoàng Huyễn Mộng tu luyện đến cửu tầng tiến vào Hoang nhưng cũng không thể đến được tòa lầu các này còn ngươi lại có thể.”.

“Lão phu nhớ không nhầm ngươi cùng nha đầu Phượng Tộc kia tính về thân pháp cũng chẳng khác nhau bao nhiêu nhưng không ngờ một thời gian không gặp ngươi đã tiến đền trình độ này?”.

Đại Thiên Tôn không hổ là Đại Thiên Tôn, ngay cả khi đối phương xuất hiện ở ngay sau lưng ông ta cũng không mảy may quan tâm, sự thản nhiên đó đến từ nắm đấm, đến từ tuyệt đối sức mạnh.

Đáp lại giọng nói của Đại Thiên Tôn, một thân ảnh từ từ hiện ra trong bóng tối chỉ là người này không lộ chân thân, cả người chỉ là một khoảng tối mờ mịt, không rõ nam nữa, không rõ chủng tộc thậm chí có cảm giác kẻ này căn bản không tồn tại trong thiên địa.

“Tiền bối vẫn như năm đó, cao đến không thể chạm, cho dù với thực lực của vãn bối bây giờ cũng không dám tự tin đứng trước mặt tiền bối công bình đánh một trận”.

Đại Thiên Tôn chỉ chậm rãi gật đầu, ánh mắt thủy chung không nhìn bóng đen kia lấy một lần, chậm rãi uống nốt tách trà nóng của mình.

“Ngươi không sợ ta giết ngươi?, ngươi nên biết thân phận của mình lúc này hơn nữa ngươi bị thương không nhẹ, lão phu cũng tò mò rốt cuộc là ai có thể làm ngươi thương nặng như vậy”.

Cuối cùng Đại Thiên Tôn mới chậm rãi lên tiếng.

Bóng đen kia nhàn nhạt mỉm cười thản nhiên đáp.

“Vết thương của vãn bối là do bất cẩn mà ra, nếu gặp lại kẻ đó cho dù không đánh lại cũng chưa chắc trọng thương đến mức này”.

Tiếp theo ánh mắt của bóng đen lóe lên một tia sáng.

“Lần này vãn bối trọng thương chính là đến đây xin tiền bối cho ẩn mình một thời gian”.

Đại Thiên Tôn liền bật cười, thân hình to lớn khẽ rung lên.

“Năm xưa vì ngươi lão phu liền phá luật, ngươi nghĩ ngươi có tư cách để lão phu phá luật lần thứ hai?”.

Bóng đen kia cũng bật cười.

“Năm đó tiền bối nợ vãn bối 3 cái ân tình, lúc này vãn bối đến đây chính là muốn tiền bối trả cái ân tình cuối cùng”.

Không khí trong phòng bắt đầu lạnh lại, một thứ áp lực kinh khủng dần dần xuất hiện bao phủ toàn bộ tòa lầu các.

Thời gian cứ thế chậm rãi đi qua, từng giây từng giây, từng phút từng phút...

...

Một đòn Vô Song va chạm cùng Ma Kha Lượng quả thật rất kinh khủng nhưng không có nghĩa là uy lực của nó đủ để khiến toàn bộ cường giả ở khắp nơi trên Đông Thiên có thể cảm nhận được, đây là điều chắc chắn.

Thực lực của Đại Thiên Tôn có thể thông thiên nhưng không có nghĩa ánh mắt ông ta đủ xa đến mức ở Bắc Địa quan sát Tử Vong Sa Mạc, Đại Thiên Tôn có thể cảm nhận được trận chiến này chính là thông qua một phương thức truyền tải hình ảnh đặc thù của Hoang mà thôi.

Tất nhiên Đại Thiên Tôn là nhân vật số 2 của Hoang có thể trực tiếp quan sát cuộc chiến này thì nhân vật số 1 của Hoang không thể không nhìn thấy, lúc này không ai biết Hoang Chủ đang suy nghĩ gì chỉ biết hắn cứ như vậy nhìn chằm chằm vào màn hình kia thật lâu thật lâu.

...

Quay trở lại Tử Vong Sa Mạc lúc này cả một mảnh sa mạc rộng lớn bị khí tức của trận chiến khủng khiếp kia bao phủ, trên Tử Vong Sa Mạc không thiếu cường giả nhưng chỉ cần cảm nhận được thứ khí tức kinh khủng kia liền lập tức quay đầu ba chân bốn cẳng chạy càng xa càng tốt, vô số kẻ cùng hung cực ác tại Tử Vong Sa Mạc vậy mà lập tức lựa chọn chạy đến Bạch Hổ Thành xin tá túc, một trận chiến này không một ai rõ nhưng áp lực mà nó gây ra cho người khác là quá kinh khủng.

Cơn bão hủy diệt kia tan đi thì hai vị cường giả đạt đến Cực Đạo Chân Thần mới dám lao thẳng vào bên trong đủ để thấy sự đáng sợ của vụ va chạm này đồng thời lúc này cũng có thể quan sát được bản thể chân chính của Ma Kha Kỳ.

Ma Kha Kỳ kẻ này không phải ma thú mà là cường giả Thần Tộc từ Thần Giới, hắn rõ ràng là một thiên sứ có điều một bên của hắn là màu đen còn một bên màu trắng mà thôi.

Ma Kha Kỳ kẻ này không ngờ lại là Dục Vọng Thiên Sứ của Thiên Giới, khi nhìn thấy Ma Kha Kỳ biến thân lao vào bên trong trung tâm cuộc chiến đến cả Bạch Tố Tố cũng thoáng rùng mình.

Tất nhiên rùng mình thì rùng mình, trong mắt Bạch Tố Tố vẫn phải cứu lấy Vô Song làm nhiệm vụ hàng đầu, nàng cũng lập tức hóa thân thành Bạch Hổ, cùng với Dục Vọng Thiên Sứ kia song song lao thẳng tới.

Khi cả hai rốt cuộc có thể nhìn thấy chiến cuộc thì đều hít một ngụm lãnh khí, trong mắt cả hai đều hiện lên một tia kĩnh hãi.

Vô Song vẫn đứng lằng lặng trên trời đạp không mà đứng, cả người hắn bị nhuộm đỏ bởi máu, khí tức trên người hắn như có như không cực kỳ hỗn loạn thậm chí cả sinh mệnh lực của hắn cũng thấp đến mức đáng sợ nhưng hắn vẫn như vậy, vẫn khoanh tay ngắm nhìn thiên hạ, trong cái thân thể không lấy gì làm to lớn ấy lúc này lại trở nên phi thường đáng sợ, một lần nữa Vô Song lại làm cho Bạch Tố Tố chết lặng.

Bạch Tố Tố có cảm giác Vô Song hiện nay chỉ một cơn gió thôi qua cũng lập tức ngã gục nhưng hắn vẫn đứng đó, vẫn ngạo nghễ như vậy, vẫn bá đạo như vậy.

Về phần Ma Kha Lượng lại càng đáng sợ hơn, Ma Kha Lượng thân là một con Viên Hầu khổng lồ lúc này dĩ nhiên cả người khụy xuống, hai tay trước ngực chống thẳng xuống đất, hai tay sau lưng mở rộng, hắn chính là vì đề đệ Ma Kha Vấn của mình đỡ toàn bộ uy lực vụ nổ kia.

Ma Kha Lượng cùng Ma Kha Vấn không phải là anh em nhưng là huynh đệ, vì hai chữ huynh đệ này Ma Kha Lượng liền có thể gánh cả bầu trời trên vai.

Vô Song cho dù đứng ở vai trò đối địch với Hoang cũng không thể không gật đầu nhìn thiết huyết viên hầu kia, khóe miệng Vô Song trào ra một tia máu, ánh mắt có chút mơ hồ nhưng giọng nói đầy thản nhiên mang theo vài phần cảm khái.

“Đáng tiếc chúng ta đứng ở hai phía khác nhau, sau này Hoang vĩnh viễn mất đi một vị Phong Hào Chân Thần”.

Lời của Vô Song nói ra khiến Ma Kha Kỳ lập tức biến sắc, hắn vội lao thẳng đến chỗ Ma Kha Lượng chỉ là thân hình của Ma Kha Lượng cứ như vậy ầm ầm đổ xuống, thân hình to lớn kia đổ xuống lộ ra một Ma Kha Vấn, một Ma Kha Vấn với hai đôi cánh bị đánh nát, ngực thậm chí suýt nữa bị xuyên thủng nhưng Ma Kha Vấn tuyệt đối không bị coi là trọng thương, hắn thậm chí lúc này vẫn còn chiến lực.

Ma Kha Vấn ánh mắt xuất hiện hai dòng huyết lệ, cơ thể hắn run lên nhìn vào Ma Kha Lượng gục ngã, nhìn vào bức tường vững chãi kia ầm ầm đổ xuống, ánh mắt hắn như nứt ra.

Ma Kha Kỳ lúc này cũng đã chạy đến nơi, việc đầu tiên hắn làm là dùng tay ấn vào cổ Ma Kha Lượng, chỉ là hắn chưa kịp kiểm tra tình trạng của Ma Kha Lượng thì Vô Song đã nhàn nhạt lên tiếng.

“Kinh mạch toàn thân đứt đoạn, nguyên lực hư không, sinh mệnh lực cạn tới đấy, lục phủ ngũ tạng không có chỗ nào lành lặng, Thần Cách cũng xuất hiện vết nứt, hắn chưa có chết nhưng sau này chỉ có thể làm phế nhân, một đời cường giả cũng coi như kết thúc”.

Nói rồi Vô Song chậm rãi quay đầu, khuôn mặt toàn máu của hắn thoáng nhìn qua Bạch Tố Tố sau đó trong ánh mắt to tròn của nàng Vô Song nhẹ gõ lên cái mũi nhỏ nhắn, khóe miệng cong lên.

“Ta mệt rồi, ta muốn ngủ một chút, đưa ta về Bạch Hổ Thành”.

Nói xong Vô Song trực tiếp thiếp đi, cả người hắn ngã vào lòng Bạch Tố Tố, Vô Song thực sự quá mệt mỏi, trận chiến này khiến hắn thêm một bước hiểu rõ cường giả trong thiên hạ, nếu hắn không đạt đến 24 Trùng Thiên chỉ sợ rất khó đụng được vào người đám Phong Hào Chân Thần cao cao tại thượng kia.

Khi Vô Song gục vào lòng Bạch Tố Tố cũng là lúc Ma Kha Vấn gầm lên một tiếng vang trời, ánh mắt biến thành huyết hồng sắc.

“A Kỳ, giết hắn, giết hắn trả thù cho đại ca, giết hắn”.

Ma Kha Kỳ dù sao cũng là 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần, hắn mạnh hơn Bạch Tố Tố không chỉ một bậc, nếu hắn ra tay lúc này chỉ sợ Vô Song cùng Bạch Tố Tố giữ nhiều lành ít có điều hắn không dám động, nếu hắn động chỉ sợ toàn bộ cao thủ của Hoang hôm nay đều chết ở đây.

Không chỉ Ma Kha Kỳ không dám động mà Hoàng Kim Sư cũng không dám động, biểu hiện của đệ đệ cùng Hoàng Kim Sư khiến trong đầu óc Ma Kha Vấn từ từ thanh tỉnh lại, ánh mắt chậm rãi di chuyển về hướng đệ đệ đang nhìn.

Trên bầu trời không biết từ bao giờ xuất hiện một thân ảnh áo trắng, một người đứng đó như thiên quân vạn mã, bức tường thành không thể vượt qua của Đông Nam.

Đông Nam Thần Quân – Bạch Phá Thiên.

Bạch Phá Thiên không mạnh bằng Đại Thiên Tôn nhưng khí chất của hắn rất giống Đại Thiên Tôn, hắn cho người khác một thứ áp lực vô hình không cách nào vượt qua.

“Đụng đến công tử ta đảm bảo ngày hôm nay không một kẻ nào của Hoang còn sống rời khỏi đây”.

Để lại một câu nói lạnh lùng Bạch Phá Thiên khẽ gật đầu với Bạch Tố Tố đang ngơ ngác không hiểu việc gì, giọng nói của hắn bình thản.

Trở về Bạch Hổ Thành.

Ba bóng người cứ như vậy biến mất trong hư không...

Khi Vô Song càng đi xa khỏi chiến trường cũng là lúc Hoàng Kim Chuông từ từ thu nhỏ lại, bay vút về phía Vô Song, an an ổn ổn xuất hiện ở một bên tai hắn.

Cuộc chiến lớn nhất của Vô Song từ khi xuất hiện ở Đông Thiên Yêu Giới chính thức khép lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.