Edit: Kidoisme
Vương Cự ngồi trên ghế đạo diễn, im lặng nhìn màn phối hợp diễn của hai diễn viên nhà mình.
Buổi chiều hôm nay truyền thông Tất hỏa đưa thiết bị mới đến, trong đó bao gồm cả dàn loa đài thu âm mới toanh toành toành, hiệu quả cực kỳ ấn tượng.
Đến nỗi Vương Cự hoàn toàn có thể nghe thấy cái lưỡi Lục Liên Trà va chạm với hàm trên của cậu ta phát ra tiếng 'đi' vang vọng khắp núi rừng.
Trừ kịch bản ra thì biểu cảm của Lục Liên Trà cũng rất khoa trương.
Trái ngược với Mục Nhiên lúc nào cũng làm ra cái mặt cá chết, mỗi một cảnh biểu cảm của Lục Liên Trà có thể đạt tới cảnh giới một mặt/ giây.
Cực kỳ nhanh chóng.
Vương Cự cạn lời nhìn màn hình, thở dài ngao ngán.
Tiểu Kỷ nhỏ giọng an ủi: "Đạo diễn Vương, chúng ta đang quay phim kiếm hiệp cẩu huyết mà."
"Biểu cảm như thế ổn rồi."
Vương Cự lại thở dài, anh ta muốn quay phim cẩu huyết chứ không phải quay hí kịch.
Tự mình an ủi mình một lát, Vương Cự đi đến bên cạnh Lục Liên Trà uyển chuyển hỏi nhỏ: "Liên Trà này, lần đầu cậu đóng phim có gì không biết cứ hỏi."
Lục Liên Trà: "Hỏi ai ạ?"
Vương Cự: "Hỏi ai thì hỏi, tốt nhất là tìm tiền bối giàu kinh nghiệm."
Nghe thấy thế, Lục Liên Trà vui tươi hớn hở mua bốn cốc trà sữa tung tăng chạy đến chỗ Mục Nhiên.
"Mục Nhiên ơi, Vương đạo bảo em tìm anh học quay phim."
Mục Nhiên ngạc nhiên nhướn mày, gì đây? Chủ nhiệm lớp kêu thằng học ngu dạy thằng học bét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-oc-cua-cau-hong-roi/1149760/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.