Khi những chiếc đèn lồng được thắp lên, ánh sáng rực rỡ chiếu xuống. Phía chân trời vẫn còn một đám mây lớn màu xám nhạt đang treo lơ lửng, thỉnh thoảng tỏa ra chút ánh sáng.
Những đêm hè luôn luôn đến muộn.
Thẩm Ôn Đình vừa mới xuống máy bay, đêm tháng tám rất nóng, thỉnh thoảng có vài cơn gió thổi qua cũng không làm dịu đi được cái nóng. Nhìn lên bầu trời, anh cởi cúc áo trên cổ tay, để lộ ra chiếc cổ tay nhỏ.
Bạch Tiêu dặn dò người khác xử lý chuyện hành lý rồi bước lên xe.
Sau khi lên xe, Bạch Tiêu liếc nhìn tin nhắn mà Bạch Cảnh gửi đến, quay đầu lại nhìn về phía Thẩm Ôn Đình, "Thẩm tổng, bây giờ bà Thẩm đang ở quán bar. Chúng ta về nhà trước hay là đến quán bar trước?"
"Quán bar."
Thẩm Ôn Đình nhắm mắt lại, cảm thấy rất buồn ngủ. Đầu óc cảm thấy choáng váng, trước khi về nước anh bị cảm, sau đó lại ngồi mười mấy tiếng trên máy bay. Cho dù sức khỏe của anh có tốt đến đâu thì giờ phút này cũng không chịu đựng nổi.
Bạch Tiêu gật đầu, khởi động xe. Giờ này đã qua giờ cao điểm, đi đường trót lọt không gặp chút trở ngại nào, chưa đến nửa giờ đã đến được quán bar.
Vừa vào cửa là âm thanh đinh tai nhức óc, tiếng nhạc ồn ào thay nhau vang lên. Ánh đèn bên trong vô cùng chói mắt, những người đứng trên sàn nhảy đang lắc lư cơ thể, ánh đèn nhức mắt hỗn loạn chiếu ra tứ phía.
Thẩm Ôn Đình càng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ngon-tay-am-ap/2645575/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.