Quán bar đã bị Văn Ý sơ tán sạch sẽ, xung quanh im lặng, cô lại có chút không quen."Cố Phương Nguyên, lên hát cho tôi một bài."
Cố Phương Nguyên gần như quỳ xuống trước vị tiểu tổ tông này rồi.
Nhà họ Cố và nhà họ Văn không thân, Cố Phương Nguyên chỉ tặng một món quà tượng trưng rồi quay lại. Không ngờ rằng vừa được một lúc, Văn Ý đã nổi giận đùng đùng chạy đến. Còn gọi một đống rượu, lúc này đang uống rất vui vẻ.
Vừa nghĩ đến chuyện lần trước đã đồng ý với Thẩm Ôn Đình, Cố Phương Nguyên bỗng cảm thấy vô cùng nhức đầu. "Văn Ý, Văn tiểu tổ tông? Bây giờ cũng không còn sớm nữa, phiền ngài hồi cung nghỉ ngơi?"
Văn Ý khoát khoát tay, "Tối nay trẫm nghỉ ngơi ở đây."
Cố Phương Nguyên: "..." Lại còn diễn thật à?
Cố Phương Nguyên vừa gửi tin nhắn cho Thẩm Ôn Đình, vừa giữ tay cô lại, "Được rồi được rồi, cho dù cậu ngàn ly không say, cũng không thể uống như vậy được. Có chuyện gì không như ý muốn, nói với tôi thử xem."
Văn Ý bị anh giữ tay lại, không nhúc nhích, nhìn anh, bỗng nhiên hỏi một câu, "Cố Phương Nguyên, cậu ở bên ngoài lâu như vậy, định khi nào về nhà?"
Cố Phương Nguyên thuộc kiểu gia đình có tài sản, chứ không phải một tên nhà giàu phải ra ngoài để trải nghiệm cuộc sống. Bởi vì chuyện mở quán bar này, anh với người nhà ầm ĩ với nhau rất lâu. Cũng may Cố Phương Nguyên còn có một người chị, cũng xem như là có năng lực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ngon-tay-am-ap/2645546/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.