Lúc Thẩm Ôn Đình tỉnh dậy, Văn Ý vẫn đang ngủ say. Anh cũng không quấy rầy Văn Ý, lặng lẽ đánh răng rửa mặt rồi đến công ty.
"Ôi chao, sao hôm nay đến sớm vậy? Tôi còn tưởng rằng 'quân vương không tảo triều' chứ." Phương Dịch cầm theo đồ ăn sáng, một tay huơ huơ về phía Thẩm Ôn Đình, ánh mắt rơi trên đôi môi mỏng của Thẩm Ôn Đình, anh bật cười, "Có vẻ như trận chiến đêm qua rất khốc liệt."
Ngày hôm qua Văn Ý cắn hơi mạnh một chút, nên đã để lại một số dấu vết trên môi Thẩm Ôn Đình.
Thẩm Ôn Đình nhìn anh, đi thẳng vào trong thang máy, "Ngải Tư Ngôn đâu?"
"Chạy rồi." Nói đến đây Phương Dịch tức điên lên, "Mua dư một ly sữa đậu nành, cậu lấy không?"
Thẩm Ôn Đình không nhận, "Tôi không uống."
"Được rồi được rồi được rồi, quên là cậu không uống mấy thứ này." Phương Dịch cắm ống hút lên, tự mình uống, anh nhanh mắt nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay Thẩm Ôn Đình, "Chậc chậc chậc, chiếc nhẫn này nhìn không tệ."
Thẩm Ôn Đình: "Hâm mộ à?"
Phương Dịch tức giận, "Hâm mộ cái gì? Chẳng phải chỉ là một chiếc nhẫn thôi sao? Tôi muốn mua chẳng phải chỉ cần vài phút thôi sao."
Thẩm Ôn Đình dừng lại một lát rồi nói, "Tôi đang nói chuyện kết hôn."
Phương Dịch: "..." Đm, cậu có cô vợ nhỏ!
Đã rất lâu rồi Văn Ý không uống nhiều rượu như vậy, tửu lượng kém đi một chút. Hơn nữa đám người bọn họ lâu rồi không tụ tập cùng nhau, cứ rót cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ngon-tay-am-ap/2645518/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.