Thẩm Ôn Đình hơi nhướng mày, anh nhìn Văn Ý trước mặt, hơi ngồi dậy, nhưng lại bị cô đè xuống, "Anh đừng động đậy, khăn lông sắp rớt xuống rồi."
Thẩm Ôn Đình nghe lời cô không động đậy nữa, chẳng qua là đôi mắt lạnh lùng của anh chăm chú nhìn Văn Ý trước mặt, giọng nói khàn khàn cố ý trở nên nhu hòa hơn, giống như là cố ý quyến rũ Văn Ý vậy, "Văn Ý, anh muốn hôn em."
Văn Ý: "!!"
Trong phương diện này, từ trước đến giờ đều là Văn Ý khá chủ động. Nếu không phải cô rõ ràng biết được Thẩm Ôn Đình thích mình, Văn Ý cũng sắp hoài nghi mị lực của mình rồi.
Nhìn Thẩm Ôn Đình trước mặt, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt mệt mỏi, không giống với thần thái thường ngày, ngược lại thì có một chút cảm giác của người đẹp ốm yếu.
Văn Ý do dự vài giây, nhìn thấy mình sắp đắm chìm vào trong sắc đẹp, cô kịp thời tỉnh ngộ, nghiêm túc nhìn Thẩm Ôn Đình, "Anh đừng có quyến rũ em, em mà nổi cơn thú tính lên là ngay cả bệnh nhân cũng không tha đâu."
Có lẽ là chê Văn Ý quá mè nheo, Thẩm Ôn Đình trực tiếp ngồi dậy, anh giữ lấy đầu Văn Ý, đôi môi nóng bỏng ngay lập tức in lên.
Giữa răng và môi của Văn Ý còn có mùi vị ngọt ngào của trà sữa, là vị trà sữa vani mà cô thích nhất. Thẩm Ôn Đình đã nếm vị đắng của thuốc, chính là lúc anh thèm vị ngọt. Trước mặt đúng lúc có một món tráng miệng được dọn ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ngon-tay-am-ap/2645506/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.