Nước Pháp - Mùa Thu:
Trần Ngộ La và Nguyệt Yêu Yêu đang đứng trên cầu Pont Alexandre III. Nguyệt Yêu Yêu hướng mặt lên trên trời đón từng ngọn gió thổi đến. Tuy đây không phải là nơi đầu tiên đón gió ở Paris nhưng Nguyệt Yêu Yêu đặc biệt thích đứng ở đây đón gió. Từng ngọt gió nhè nhè lướt qua gương mặt diễm lệ của Nguyệt Yêu Yêu. Hôm nay cô mặc một chiếc váy trắng, tay áo dài làm bằng vải voan mỏng, không buộc tóc. Những đợt gió làm tóc và váy Nguyệt Yêu Yêu bay phấp phới, cô bây giờ toàn thân toát là sự thanh giản và thuần khiết của người con gái 20.
Trần Ngộ La đứng bên cạnh cô, cả người dựa vào thành cầu. Anh vừa xoay xoay khối rubik vừa hỏi Nguyệt Yêu Yêu:
- Nói xem, sao em lại thích đứng đón gió?
Nguyệt Yêu Yêu vẫn đứng yên ở chỗ cũ, không hề nhúc nhích. Cô ngẩng cao đầu một chút, hai mắt nhắm nhẹ lại, thanh âm dịu dàng:
- Gió cuốn đi tất cả mọi thứ, chỉ để lại anh cho em.
Tay Trần Ngộ La dừng lại. Anh không xoay khối rubik nữa, quay người lại cùng phương hướng với Nguyệt Yêu Yêu:
- Vậy thì sau này anh sẽ luôn cùng em đi đón gió mỗi mùa thu.
Nguyệt Yêu Yêu quay đầu lại, mỉm cười:
- Được.
- Mau về thôi, lạnh rồi.
Trần Ngộ La vừa nói vừa nắm lấy tay Nguyệt Yêu Yêu kéo cô rời đi.
Và tiếp tục như vậy, khi nào có thông báo bắt đầu có gió đầu mùa, Trần Ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ngon-gio/2627161/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.