Tần Khai Hân về đếnnhà đã là hơn 10 giờ tối, thể chất và tinh thần đều mệt mỏi, cô vội vàng tắm rửa một phen rồi sau đó ngã xuống giường, muốn ngủ một giấc thậtngon.
“Anh thì khác, thích chính là thích, sẽ không thay đổi.”
Tại sao trong đầu lại nhớ tới những lời này của Bùi Thần? Tần Khai Hân mở mắt ra, làm thế nào cũng không ngủ được.
Thôi, cô vẫn nên úp một bát mỳ ăn cho khỏi đói.
Trong lúc đang ăn mỳ, di động bỗng sáng lên, có người gọi cô trên QQ.
Hắc Sắc U Mặc: Giáng sinh vui vẻ!
Có lẽ đã gần một năm nay chưa cùng ‘lão bằng hữu’ nói chuyện phiếm, Tần Khai Hân cảm thấy ngạc nhiên, lập tức trả lời.
Bánh kem dâu tây: Anh cũng vậy, Giáng sinh vui vẻ!
Hắc Sắc U Mặc: Vẫn chưa ngủ sao?
Bánh kem dâu tây: Anh cũng chưa ngủ sao?
Hắc Sắc U Mặc: Múi giờ London.
Bánh kem dâu tây: Đúng rồi... anh vẫn đang ở Anh Quốc sao?
Hắc Sắc U Mặc: Ừm.
Bánh kem dâu tây: Anh có khỏe không? Đã lâu không liên lạc rồi.
Hắc Sắc U Mặc: Tôi vẫn khỏe, còn cô?
Tần Khai Hân thở dài, người này luôn không thích nói chuyện của chính mình, dù sao cũng đã quen biết nhau nhiều năm như vậy, cứ nói đi thôi.
Bánh kem dâu tây: Không tốt.
Hắc Sắc U Mặc: Vì sao?
Bánh kem dâu tây: Người từ chối tôi hồi trung học đã quay về, tôi rất phiền!
Hắc Sắc U Mặc: Anh ta nhắc lại chuyện xưa rồi hả?
Bánh kem dâu tây: Hình như không có.
Hắc Sắc U Mặc: Vậy cô phiền cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-luoi/70791/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.