Edit: Peiria
Có lẽ sự thật đúng như lời Tiết Mạn nói, cuộc sống như vậy thiếu đi kích tình, nhưng bình bình đạm đạm qua ngày cũng có một loại đặc sắc riêng.
Mấy ngày Bùi Thần đi công tác, ban ngày Tần Khai Hân lên lớp giảng dạy, thỉnh thoảng nhận thêm một số đơn đặt hàng, buổi tối về nhà nghiên cứu cách làm bánh ngọt, tham gia lớp tiếng Nhật, ngày nào cũng đi học.
Có một chuyện cô không đề cập với bất kỳ ai, đó là sang năm cô muốn cùng Trình Hạ sang Nhật Bản tu nghiệp, học tập cách làm bánh ngọt tinh xảo lại giàu sáng tạo của họ.
Song, bây giờ mới chỉ là dự định, bởi vì tiếng Nhật căn bản của cô gần như bằng không, nếu tùy tiện xuất ngoại, đến đó rồi không có cách nào giao tiếp với giảng viên người Nhật, đi cũng vô ích. Cho nên, cô quyết định học tiếng Nhật trước rồi mới nói tiếp, sau này có đi hay không, tạm thời không nói cho bất cứ ai, bao gồm cả Bùi Thần.
Cách xa ngàn dặm, công việc của Bùi Thần cũng trở nên bận rộn hơn.
Nhóm của anh ở lại thành phố Longyearbyen mấy ngày, rồi lại tiếp tục đi về phía Bắc, càng gần cực Bắc, hiện tượng mặt trời không lặn càng rõ ràng, cả ngày đều lơ lửng trên bầu trời, lúc nào cũng có thể thấy ánh mặt trời phản xạ trên dòng sông băng, khiến người ta không phân biệt rõ ban ngày ban đêm, đồng hồ sinh học trở nên hỗn loạn, thể lực giảm xuống rất nhanh.
Lạc Tang là một trong số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-luoi/3082527/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.