Edit: Peiria
Anh ăn cô, cô ăn cơm, đồng ý hay không đồng ý đây.
Sáng hôm sau, Bùi Thần mang Tần Khai Hân đến Thượng Hải.
Dọc theo đường đi, anh lái xe, cô ngồi bên cạnh nhớ lại chuyện tối qua, càng nghĩ càng ngượng ngùng, càng nghĩ càng cảm thấy cô không nên đi cùng Bùi Thần, phải ở nhà, tìm cái hố, chôn chính mình.
Làm sao bây giờ?
Đang miên man suy nghĩ, Bùi Thần bỗng hỏi: “Còn đau không?”
Mẹ kiếp, anh có cần hỏi trực tiếp như thế không, Tần Khai Hân làm bộ không nghe thấy, cúi đầu, trầm mặc, trầm mặc...
Anh lại hỏi: “Tối hôm qua...”
“Anh xem, bầu trời hôm nay thật xanh!” Cô vội vàng chuyển đề tài.
Được rồi, cô không muốn nói thì thôi vậy.
Bùi Thần cười cười, tiếp tục lái xe.
Tần Khai Hân rất xấu hổ, không biết nên nói cái gì, đành phải lấy di động đăng nhập Weibo, muốn xem chuyện của Tiết Mạn và Triển Lệnh Kiêu tiến triển thế nào.
Bộ phận quan hệ công ty Triển Lệnh Kiêu đã giải quyết xong rồi.
Đêm qua, Triển Lệnh Kiêu dùng đại danh(*) đăng một bức ảnh, hai người đeo nhẫn mười ngón đan xen, kết hợp với dòng chú thích: Em cảm thấy mười năm rất dài, anh cảm thấy trăm năm chưa đủ.
(*) Tài khoản của người nổi tiếng, có dấu V chứng nhận.
Sau đó, các minh tinh, V lớn nhao nhao gửi lời chúc phúc, còn có hàng loạt công chúng viết ra bài văn vợ chồng Triển Lệnh Kiêu quen nhau mười năm, không rời không bỏ.
Mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-luoi/3082506/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.