Editor: Peiria
Quyết tâm của Tần Khai Hân chỉ kiên trì được một buổi tối liền lung lay sắp đổ, bởi vì cô thật sự không nghĩ ra cách đối mặt với Bùi Thần mà có thể tự nhiên nói ra chuyện cũ, cũng không muốn quan hệ của hai người quay trở lại trạng thái xấu hổ như trước.
Suy nghĩ cả một đêm, sáng hôm sau tỉnh lại, viền mắt đã thâm sì, ngay cả em trai chuyển phát nhanh thường tới nhà cô giao hàng cũng giật nảy mình, không nhịn được hỏi: “Có phải chị ngã bệnh rồi hay không?”
“Haizz, là do ngủ không ngon.” Tần Khai Hân than thở nhận đồ, còn tán gẫu vài câu với em trai chuyển phát nhanh, đang muốn đóng cửa lại thì cửa nhà đối diện bỗng mở ra.
Nhất thời, cơn buồn ngủ đều mất sạch, cô trừng mắt nhìn Bùi Thần, tối hôm qua trong đầu đã diễn đi diễn lại vô số lần cảnh chất vấn, giờ phút này tất cả đều hiện lên trước mắt.
Bùi Thần: “Em ngủ không ngon sao?”
“Hả?” Mãi một lúc lâu sau, cô mới lấy lại tinh thần, có phần không theo kịp tiết tấu của anh.
“Mắt của em.” Anh chỉ chỉ, “Bị sưng.”
“A!” Lúc này Tần Khai Hân mới bừng tỉnh, cô không chỉ bị sưng mắt mà còn chưa rửa mặt, ngay cả áo ngủ cũng chưa thay, hình tượng thê thảm như vậy, đều bị Bùi Thần nhìn thấy.
“Em đi vào trước.” Cô vội vàng đóng cửa.
“Tiểu Hân!” Bùi Thần bỗng gọi cô lại.
“Cái gì?” Cửa đã đóng một nửa, cả người cô đều núp phía sau, chỉ lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-luoi/3082462/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.