Editor: Peiria
Nhìn Bùi Thần mở cửa nhà trọ đối diện, Tần Khai Hân đứng trước cửa nhà như một pho tượng.
Bùi Thần dường như nghĩ đến cái gì, xoay người giải thích nói: “Anh bảo Lạc Tang tìm giúp anh một căn nhà, cô ấy thuê xong mới nói cho anh biết làchỗ này, hy vọng em không để bụng.”
Cô để bụng? Tôi để bụng thì anh sẽ trả lại nhà sao!
Tần Khai Hân cười khổ: “Làm sao có thể chứ, cảm ơn anh đã đưa tôi về... Tạm biệt.”
“Được, nghỉ ngơi sớm một chút, tạm biệt.” Anh khẽ cười nhưng không có ý định vào nhà ngay.
Tần Khai Hân vội vàng mở cửa vào nhà, sau khi đóng cửa, cô suýt chút nữa đã xụi lơ tại chỗ.
Đây là tại sao?!
Tháng trước chủ nhà dán thông báo cho thuê nhà, mặc dù mấy hôm trước cô nhìnthấy nhà đối diện có nhân viên chuyển đồ ra ra vào vào nhưng thật khôngnghĩ tới, hàng xóm mới của cô lại chính là Bùi Thần!
Không phảilà anh cố ý chứ? Nhớ đến những lời của Lạc Tang, Tần Khai Hân không khỏi hoài nghi. Chẳng lẽ Bùi Thần thấy dưới lầu có thông báo cho thuê nhànên mới cố ý tạo ra sự trùng hợp, tới đón cô?
Chuyện đó không có khả năng đi!
Cô thực sự không có cách nào tin tưởng, dù sao bảy năm trước anh tuyệttình nói đi là đi, bảy năm sau bỗng nhiên thay đổi 180 độ, tìm mọi cáchtiếp cận cô.
Đây không phải ăn no rỗi việc à?
Tần Khai Hân càng nghĩ càng mờ mịt, trong đầu rối thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-luoi/3082458/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.