Ngày Từ Bỉnh Nhiên xuất viện, không khí lạnh bỗng ập đến, anh cứ yên lặng rời đi. Lúc Hạ Thính Nam mặc áo lông vũ thật dày đi đến bệnh viện thăm anh mới phát hiện trong phòng không phải là Từ Bỉnh Nhiên, mà là một cậu học sinh xa lạ.
Okrk
Cậu học sinh kia nhìn cô như người thần kinh.
Vẻ mặt cô không chút thay đổi đi ra ngoài, gọi điện thoại cho Từ Bỉnh Nhiên: “Anh đang ở đâu?”
“Xuất viện.”
“Ai cho anh xuất viện?”
Từ Bỉnh Nhiên thực sự bất đắc dĩ, dựa theo kết quả kiểm tra, anh chỉ bị thương nhẹ, sau một tháng là có thể xuất viện rồi, nhưng dưới yêu cầu mạnh liệt của Hạ Thính Nam và mẹ Hạ, cuối cùng anh phải ở lại gần hai tháng trời.
Anh thật sự không chịu nổi nữa.
“Anh đang ở nhà à?”
“Ừ.”
“Em về ngay đây.” Hạ Thính Nam nói.
Hiện tại đã là tháng 12, mỗi ngày mặt trời đều lặn sớm, lúc Hạ Thính Nam về đến nơi thì trời đã tối đen.
Ở dưới tiểu khu, có vài chú dì đã ăn tối, đang ra ngoài đi dạo cho tiêu cơm, thấy Hạ Thính Nam liền lên tiếng chào hỏi.
Hạ Thính Nam rất được hoan nghênh, khi còn nhỏ nhìn cô tròn tròn mũm mĩm, thi thoảng sẽ được ba Hạ mẹ Hạ đưa ra ngoài, mỗi lần như vậy sẽ bị mọi người bắt nạt một phen, tuy hiện giờ cô đã lớn, nhưng tình thương của mẹ vẫn lan tràn như cũ, cô tựa như ngôi sao may mắn, không ai là không thích cô.
“Đây là Thính Nam bé nhỏ đúng không, đã lớn như vậy rồi sao?” Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-lau-hoa-hong/934765/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.