Hạ Thính Nam vào phòng tắm muốn nôn, nhưng lại không nôn ra gì cả, ánh đèn sáng trưng cả phòng chiếu rõ nét mệt mỏi trên khuôn mặt cô, cô rửa mặt xong nhìn vào gương mỉm cười rồi rút khăn giấy ra lau tay.
Cô kiên nhẫn gỡ ra từng mảnh khăn giấy mỏng dính vào tay.
Khi ra ngoài cô thấy một người đàn ông cao gầy đang nghe điện thoại trên hành lang, cô không quan tâm lắm, định đi qua bọn họ lại nghe được người đàn ông kia nói với người bên kia điện thoại: “Nếu vừa nãy tôi không nhanh tay đè người kia lại thì có lẽ đã xảy ra án mạng rồi… Đúng vậy, thấy tôi giỏi không.”
Cô đi chậm lại thì nghe người đàn ông nói với giọng điệu vô cùng khinh thường: “Đúng vậy, có người bị đâm. Mà người đó làm cái gì không biết, trông cứ như mấy tên ẻo lả vậy, ngay cả dao cũng cầm không chắc, bị đâm là đáng lắm.”
Hạ Thính Nam đứng yên tại chỗ, sau đó mặt vô cảm nói với bọn họ, “Này, bà tám.”
Anh ta đột nhiên dừng nói chuyện rồi nhìn cô: “Cô là ai vậy hả? Gọi ai là bà tám hả !?”
“Tôi là ba anh, tôi gọi con trai tôi.”
“Sao cô lại vô duyên vô cớ mắng người vậy hả, thật là điên hết sức mà. Tôi không đánh đàn bà, biến nhanh đi!” Đàn ông nổi giận đùng đùng, nói xong anh ta lại nói với bên kia điện thoại, “Không có gì, đúng vậy, bên đây tôi vừa gặp phải một người bị bệnh thần kinh, hôm nay gặp nhiều chuyện kỳ lạ quá.”
Hạ Thính Nam khẽ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-lau-hoa-hong/934762/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.