Nghe thấy Hạ Thính Nam bảo muốn nói chuyện, ngón tay bên người Từ Bỉnh Nhiên khẽ động đậy.
“Nói về cái gì?” Anh cúi người bắt đầu phân loại băng cassette.
Ánh mắt của Hạ Thính Nam dán chặt lấy thân hình anh, muốn nhìn vẻ mặt của Từ Bỉnh Nhiên, nhưng anh lại cứ cúi đầu, lảng tránh ánh mắt của cô.
“Còn nói cái gì? Từ Bỉnh Nhiên, anh đừng có giả vờ hồ đồ nữa. Nếu không nói ra em sẽ khó chịu chết mất. Anh không muốn nói cũng được, nghe em nói là được rồi.”
Động tác thu dọn băng cassette của anh trở nên chậm chạp.
Hạ Thính Nam nghiêm túc: “Năm đó em sai khi hủy kết bạn với anh, sau này muốn thêm lại mà mãi vẫn không được chấp nhận. Em tưởng anh không muốn quan tâm đến em, vì thế mới không dám liên lạc với anh. Thật sự em không phải là… không phải là không muốn gặp anh.”
Những lời cô nói năm đó ít nhiều đã làm anh bị tổn thương. Sau đó Từ Bỉnh Nhiên không chủ động liên lạc với cô, mà cô lại không liên lạc được với anh. Vì vậy Hạ Thính Nam tự nghĩ rằng anh không chịu được cô nữa, từ bỏ việc thích cô.
Từ Bỉnh Nhiên nói: “Anh chưa từng nghĩ sẽ không quan tâm em nữa.”
Tiếng nói nhẹ nhàng, xem lẫn với âm thanh trò chơi, nhưng Hạ Thính Nam vẫn nghe thấy vô cùng rõ ràng. Cơn giận vô cớ xuất phát từ trong lòng, Hạ Thính Nam vốn có nhiều lời muốn nói, song giờ mở miệng lại nói không nên lời.
“Năm đó người theo đuổi em suốt ba bốn năm là anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-lau-hoa-hong/934738/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.