Hạ Thính Nam bị tiếng gõ cửa đột ngột doạ sợ, chui vào trong chăn theo bản năng, nhưng sau đó phát hiện có gì đó không đúng nên lại xuống giường chạy ra ban công trốn sau rèm cửa sổ.
Từ Bỉnh Nhiên dở khóc dở cười nhìn phản ứng của cô: “Anh đã nói với em nhiều lần rồi mà, họ sẽ không vào đâu.”
Hạ Thính Nam vừa mới yên tâm bỗng nghe thấy giọng của ba Từ, càng sốt sắng hơn.
“Bỉnh Nhiên! Con có ở trong phòng không?”
Từ Bỉnh Nhiên bình tĩnh đáp: “Con đang ôn bài.”
“Vậy con thử liên lạc với Thính Nam xem, ba mẹ con bé không có nhà, ba sợ tối muộn rồi mà con bé còn chạy ra ngoài chơi.” Tính tình Hạ Thính Nam vô cùng hiếu động, ba Từ thực sự rất lo lắng.
“Con biết rồi.”
Nghe thấy tiếng bước chân ba Từ rời đi, Hạ Thính Nam mới thả lỏng, chậm rãi đến bên bàn học của Từ Bỉnh Nhiên, hai tay chống xuống, chân bật một cái cả người ngồi lên bàn.
Thật ra Từ Bỉnh Nhiên cũng không muốn học bài lắm, chỉ là không tìm được chuyện thú vị gì khác để làm. Anh gạt sách vở gọn sang một bên, Hạ Thính Nam thuận thế dịch mông vào, ngồi vững hơn đối diện với Từ Bỉnh Nhiên.
Chân cô giẫm lên đùi Từ Bỉnh Nhiên, ngón chân hơi mở ra do bị tê, Từ Bỉnh Nhiên nhìn xuống, sau đó đưa tay đẩy ra, nhưng cô lại giẫm lên, thậm chí còn dùng sức mạnh hơn, Từ Bỉnh Nhiên từ bỏ việc giãy dụa, không nô với cô nữa, thực sự là quá trẻ con…
Hạ Thính Nam khoa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-lau-hoa-hong/934721/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.