Thật ra Hạ Thính Nam cũng chẳng giận dỗi gì cả, chỉ đơn giản là cô không biết phải mở miệng nói như thế nào.
Tại sao gần đây anh thường xuyên không vui? Tại sao lại cãi nhau với dì Từ? Anh không thể tâm sự với cô ư?
Cô cho rằng bọn họ có thể chia sẻ mọi chuyện, ngay cả chuyện đi dã ngoại cô cũng đã nói cho Từ Bỉnh Nhiên biết trước.
Hừ……. Mặc dù Từ Bỉnh Nhiên vốn chẳng muốn nghe……..
Sau loạt chiêu công kích từ BOSS, nhân vật trong game của Hạ Thính Nam cuối cùng cũng bị chém chết.
Cô ủ rũ thở dài một hơi, ném máy chơi game sang cho Từ Bỉnh Nhiên, hung hăng nói: “Chơi giúp em đi.”
Từ Bỉnh Nhiên cầm lấy, không lâu sau đã trả máy lại cho cô, “Qua rồi.”
Hạ Thính Nam nhất thời cảm thấy nhục nhã, ngay cả chơi game mà anh cũng giỏi hơn cô, còn có thứ gì mà anh không giỏi không?
Từ Bỉnh Nhiên cô: “Không giận nữa sao?” Giọn điệu của anh vô cùng dịu dàng, nhưng lại vụng về, chắc chắn là một người chẳng biết an ủi người khác.
Hiếm khi nhìn thấy vẻ mặt dỗ dành người khác của anh, Hạ Thính Nam rất muốn bật cười: “Tức chứ, tức muốn chết luôn đây này.”
“Vậy anh phải làm gì thì em mới hết giận đây?”
Hạ Thính Nam lập tức nghẹn họng, không biết phải trả lời thế nào.
Từ Bỉnh Nhiên mím môi cười, má trái lộ ra một lúm đồng tiền sâu hoáy.
Cô chọc vào nó theo bản năng.
Lúm đồng tiền đột ngột biến mất.
Từ Bỉnh Nhiên không để lộ bất kì cảm xúc gì, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-lau-hoa-hong/934715/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.