Hoàng hôn dần buông xuống. 
Mọi người trong cung đều đang bận rộn thu xếp mọi việc …….. 
Tại cung điện của vương tử Thánh Quốc, một vị thiếu niên tuấn suất đứng lặng trước cửa sổ, ánh mắt xa xăm hướng ra ngoài sa mạc hoang hoải…….. 
“Ca, ngươi làm sao vậy?” 
Thiếu niên ngũ quan tinh xảo bước tới gần ca ca song sinh, thấy vẻ mặt phiền muộn của gã, lo lắng hỏi. 
Là Tiểu Dĩnh? 
Tiểu Á chậm rãi quay đầu, nhìn thoáng qua biểu tình quan tâm lo lắng của thân đệ gã. 
Tiểu Dĩnh càng ngày càng đẹp. 
Tuy rằng hai người là huynh đệ song sinh nhưng bề ngoài vẫn có chút bất đồng. 
Tiểu Dĩnh vô cùng xinh đẹp, mỗi phần trên cơ thể đều giống như điều kì diệu của tạo hóa, sắc môi như hoa anh đào, sóng mũi dọc dừa, hai mắt trong suốt như pha lê, cho dù tỉ mỉ dò xét cũng không thể tìm được một chỗ thiếu hoàn mỹ. 
Vì vậy mà tên lang thần tâm cao khí ngạo kia mới nhìn trúng Tiểu Dĩnh a. 
Bởi vì, Tiểu Dĩnh xinh đẹp như vậy. 
“Ca, ngươi vì sao không để ý tới ta? Ngươi có tâm sự sao?” 
Tiểu Dĩnh vỗ vào vai hắn. 
“Không có.” 
“Ngươi gạt ta.” 
Tiểu Dĩnh luôn hồn nhiên, hôm nay cũng nhìn ra ca ca của y có tâm sự. 
Tuy rằng hôm nay là ngày Tiểu Tuấn tới cầu hôn khiến y phi thường vui vẻ, thế nhưng nhìn tới vẻ mặt u sầu của ca ca, Tiểu Dĩnh cũng không cao hứng nổi. 
“Ca, ngươi không nên sầu mi khổ kiểm, ta nói cho ngươi tin lớn nha. Hôm nay Tiểu Tuấn đã tới Thánh Quốc cầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-lang-tong-bao/595051/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.