- Đã biết rõ ta đã thành thần, vẫn muốn chiến đấu với ta hay sao?
- Người thì sao chứ? Thần thì sao chứ? Chẳng lẽ ngươi không biết trên thế gian này có một số việc là không thay đổi được hay sao? Có một câu có thể ngươi chưa từng nghe qua, để bây giờ ta dạy cho ngươi.
- Là câu gì?
Sắc mặt Thiên Nhận Tuyết đã bắt đầu trở nên khó coi.
Đường Tam như chém đinh chặt sắt, nói từng chữ một:
- Thà … làm … ngọc … vỡ …, không … làm … ngói … lành …!
- Ngươi …
Thiên Nhận Tuyết sắc mặt đại biến, nụ cười vụt tắt, một cỗ uy nghiêm không cách gì hình dung được từ trên người nàng toả ra, áp lực tới trước mặt làm Đường Tam có cảm giác hai chân hơi run rẩy, nếu không có Hải Thần Tam Xoa Kích trợ giúp, chỉ sợ hắn phải thối lui rồi.
Một tầng ánh sáng vàng mờ mịt như sương hiện ra bên ngoài thân thể nàng, trong phút chốc, cả người nàng như trở thành trung tâm của đất trời, hoà hợp với nguyên khí của thiên địa thành một thể làm Đường Tam có cảm giác Thiên Nhận Tuyết trước mắt như là không có thật, thân thể của nàng giống như tràn ngập khắp không gian, mà cũng không phải thật sự đang đứng trước mặt mình.
Đây là lực lượng của thần sao? Cảm thụ được áp lực nguyên khí khổng lồ trong thiên địa, từ trong lòng Đường Tam sinh ra một cảm giác vô lực, chỉ mới xuất ra khí tức mà đã sinh ra lực đè ép lớn như vậy, có thể tưởng tượng, lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc/863016/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.